NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 329

Lucy cho phép ánh mắt cô du ngoạn trên thân thể dài, đầy sức mạnh ấy,
những chỗ vồng lên bóng mượt của lưng và vai anh, sự lộn xộn đầy cám dỗ
của tóc anh. Gương mặt anh trông có vẻ trẻ trung hơn khi ngủ, miệng anh
thư giãn, hình lưỡi liềm dày của bờ mi thoáng rập rờn khi những hình ảnh
trong mơ chạy đuổi theo nhau qua tâm trí anh. Nhìn ngắm vết khía hình chữ
V mờ mờ giữa chân mày anh, Lucy không thể ngừng bản thân không vươn
tay ra để làm dịu nó xuống với một đầu ngón tay dịu dàng.

Sam thức giấc với một âm thanh ậm ừ, mất phương hướng và lơ mơ.
“Lucy.” Anh nói bằng giọng ngái ngủ, vươn tay theo phản xạ để kéo cô lại
gần. Cô rúc sát vào anh, vùi mặt vào vùng tơ rối sáng màu trên ngực anh.

Nhưng trong khoảnh khắc kế tiếp, cô cảm thấy cú xóc báo động nảy xuyên
qua anh.

“Cái gì… Nơi nào…” Đầu Sam bặt thẳng lên, và hơi thở của anh chết sững
khi nhận ra những thứ quanh anh. “Jessus.” Cô nghe anh lầm bầm. Anh
nhảy bật ra khỏi giường như thể nó đang bốc cháy.

“Có gì quan trọng sao?” Lucy hỏi, giật mình trước phản ứng của anh.

Sam nhìn chằm chằm vào cô với vẻ mặt gần như kinh hoàng mà cô thấy
chẳng chút tâng bốc nào. “Anh không về nhà đêm qua. Anh ngủ ở đây.”

“Điều đó ổn mà. Renfield ở trong chuồng. Holly ở với Mark và Maggie.
Chẳng có gì phải lo lắng hết.”

Nhưng Sam bắt đầu chộp lấy mớ quần áo nằm rải rác. “Sao em để anh ngủ?”

“Em cũng ngủ,” Lucy nói với vẻ phòng thủ. “Và dù sao thì em cũng sẽ
không đánh thức anh… anh đã quá mệt, và em không thấy phiền khi chia sẻ
chiếc giường, vì thế…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.