NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 331

“Chúa ơi, không.” Justine vẫy tay trong một cử chỉ thiếu kiên nhẫn. “Tớ
không muốn nói về rắc rối của tớ. Những vấn đề của các cậu hứng thú hơn
nhiều.”

Sau khi kể với họ về thái độ của Sam, Lucy tỳ cằm trên bàn tay và hỏi với
vẻ cau có, “Tại sao ai đó lại mất hết hồn vía khi trải qua suốt đêm trên
giường? Tại sao Sam chẳng gặp vấn đề gì khi có sex với tớ, nhưng ý tưởng
ngủ nghê thật sự theo đúng nghĩa đen với tớ lại khiến anh ấy chạy cong đuôi
như thế?”

“Thử nghĩ xem giường là gì,” Justine nói. “Nơi cậu ngủ là nơi cậu dễ tổn
thương nhất. Cậu vô dụng. Cậu mất ý thức. Vì thế khi hai người ngủ chung
một giường, trong trạng thái sau cùng của sự nhạy cảm, đó là một hành động
cực độ của sự tin tưởng. Kiểu gần gũi đó khác biệt so với sex – nhưng sức
mạnh thì y như nhau thôi.”

“Và Sam sẽ không cho phép bản thân trở nên gần gũi với bất kỳ ai,” Lucy
nói, nuốt xuống cơn đau nhức nhối trong cổ họng cô. “Điều đó quá nguy
hiểm cho anh ấy. Bởi vì anh ấy và các anh em trai cũng như em gái của anh
ấy đã bị tổn thương lập đi lập lại bởi những người được cho là yêu thương
họ nhiều nhất.”

Justine gật đầu. “Cha mẹ của chúng ta dạy chúng ta cách tạo dựng những
mối quan hệ. Họ cho chúng ta thấy cách nó diễn ra. Thật khó để tái lập bản
thân sau những thứ đó.”

“Có lẽ cậu có thể nói với Sam,” Zoe gợi ý, đặt bàn tay lên cánh tay căng
thẳng của Lucy. “Thỉnh thoảng nếu cậu bộc lộ thứ gì đó…”

“Không. Tớ đã hứa với bản thân là tớ sẽ không cố thay đổi hoặc điều chỉnh
anh ấy. Sam chịu trách nhiệm về những vấn đề của chính anh ấy. Và tớ chịu
trách nhiệm về những vấn đề của tớ.” Lucy không nhận ra những dòng nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.