NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 81

“Rất tiếc, Đó chỉ là… Alice đã bước vào trong cuộc sống của con như thể đó
chỉ là một đôi giày cũ. Và điều điên rồ là, con bé dường như không hề cảm
thấy có lỗi. Con thật sự nghĩ nó cảm thấy được cho quyền đối với bạn trai
của con. Như thể con phải trao anh ta đi chỉ vì con bé muốn anh ta.”

“Đó là lỗi của mẹ. Cách mẹ nuôi dưỡng nó…”

“Đợi đã,” Lucy nói, gay gắt hơn cô dự định. Cô hít một hơi thở rời rạc và
dịu giọng lại. “Chỉ một lần thôi, Mẹ à, làm ơn đi, có thể có gì đó là lỗi của
nó không? Có thể chúng ta chỉ cần đồng ý rằng Alice đã làm sai, và không
tìm ra hàng tá cách để biện minh cho điều đó không? Bởi vì mỗi lần con
nghĩ đến việc ngủ nghê của con bé tại nhà con, trong giường của con, cùng
bạn trai của con, con thật sự cảm thấy muốn đổ lỗi cho nó.”

“Nhưng Lucy… cho dù còn quá sớm để khêu gợi lên điều này… con bé là
em gái con. Và ngày nào đó khi con bé tìm đến con cùng với một lời tạ lỗi
thành tâm, mẹ hy vọng rằng con sẽ tha thứ cho nó. Vì gia đình vẫn là gia
đình.”

“Quả là quá sớm để khơi gợi lên điều đó. Nghe này, Mẹ, con… phải đi.”
Lucy biết mẹ cô chỉ đang cố giúp đỡ. Nhưng đây không phải kiểu trò chuyện
có thể trôi qua tốt đẹp với họ. Họ có thể nói về những thứ hời hợt, nhưng bất
cứ khi nào họ mạo hiểm tiến xa hơn, mẹ cô dường như buộc phải nói bà đã
nghĩ và cảm thấy như thế nào. Như một kết quả, Lucy thường tâm sự những
chi tiết cá nhân về mối quan hệ của cô với bạn bè hơn là với gia đình.

“Mẹ biết con nghĩ mẹ không hiểu cảm giác của con ra sao, Lucy,” mẹ cô
nói, “nhưng mẹ có hiểu.”

“Mẹ hiểu sao?” Khi Lucy đợi mẹ cô tiếp tục, ánh mắt cô đậu lại trên bức
tranh ‘The Dance of Life’* của Munch. Bức tranh vẽ vài cặp đôi đang khiêu
vũ trong một đêm hè. Nhưng có hai người phụ nữ đứng cô đơn trong tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.