NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 482

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả: Lạc Việt

Chương 5

CON VẬT LẠ LÙNG

Trọn ngày hôm sau, Laura nhớ lại. Cô nhớ lại vùng nước sâu mát lạnh dưới
bóng của những hàng liễu cao vút. Cô nhớ lại rằng cô không được phép tới
gần đó.
Bố vắng nhà, Mary ngồi với mẹ trong căn nhà hầm. Laura chơi một mình
dưới nắng nóng. Những bông hao lưỡi bào màu xanh da trời đang héo úa
giữa đám cỏ ống ủ rũ. Cô đi qua thung lũng dương liễu và chơi trong đồng
cỏ giữa những bụi hoa dại. Nắng nóng gắt với gió hừng hực.
Rồi Laura nghĩ tới gò đất. Cô muốn lại được trèo lên đó. Cô tự hỏi liệu có
thể trèo lên nổi không. Bố không dặn là cô không được trèo lên gò đất.
Cô chạy xuống bờ dốc, băng qua vùng đất thấp, qua khu cỏ cao thô ráp. Gò
đất đứng thẳng và cao vút. Không dễ gì trèo lên nổi. Đất khô trơn trượt
dưới chân Laura, áo cô dính đất dơ ngay chỗ cô thúc đầu gối vào trong khi
cô bíu lấy đám cỏ cố đu mình lên. Bụi đất khiến làn da đẫm mồ hôi của cô
ngứa ngáy. Nhưng ít nhất thì cô đã áp được bụng vào mép gò. Cô ráng sức
nhào lên và lăn tròn. Thế là cô đã lên trên được gò đất.
Cô nhảy dựng lên và có thể nhìn thấy hồ nước đầy bóng mát dưới hàng
liễu. Ở đó mát và ẩm ướt khiến cô thấy khát cả toàn thân. Nhưng cô nhớ
rằng không được tới đó.
Gò đất có vẻ lớn, trống hoe và chẳng có gì đáng chú ý. Nó rất hấp dẫn vào
lúc có bố ở đây, còn lúc này nó chỉ là một mặt đất bằng phẳng và Laura
nghĩ nên trở về nhà kiếm nước uống. Cô khát quá rồi.
Cô trượt xuống theo bên bờ gò đất và từ từ đi dọc theo con đường mà cô đã
qua. Phía dưới đám cỏ cao, không khí rất ngột ngạt và nóng bức. Căn nhà ở
quá xa còn Laura thì khát nước kinh khủng.
Cô nhớ rất rõ là không được đến gần khu hồ bơi nước sâu đầy bóng mát
nhưng thình lình cô quay ngước lại và hối hả chạy về phía đó. Cô nghĩ là cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.