NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 483

chỉ ngắm nó thôi. Chỉ ngắm nó thôi cũng đủ đem lại cho cô một cảm giác
dễ chịu. Rồi cô nghĩ cô có thể dầm chân ở sát bờ và dứt khoát không đi tới
chổ nước sâu.
Cô đã tới lối đi mà bố mở ra và chạy nhanh hơn.
Đúng giữa lối đi, một con vật đứng trước mặt cô.
Laura nhảy lui phắt lại, đứng , nhìn nó. Cô chưa hề thấy một con vật như
thế. Nó dài gấn bằng Jack những chân lại ngắn ngủn. Bộ lông màu xám của
nó xù lên khắp người. Đầu nó bẹt và những cái tai rất nhỏ. Cái đầu bẹt của
nó từ từ nghểng lên và nhìn Laura.
Cô ngắm chăm chú khuôn mặt kì lạ của nó. Và trong khi người và vật đứng
bất động nhìn nhau, thân hình con vật co ngắn lại đồng thời nở lớn ra và áp
sát trên mặt đất. Nó trở thành mỏng hơn và mỏng hơn mãi cho tới khi chỉ là
một bộ lông xám nằm tại đó. Nó hoàn toàn không còn giống một con vật vì
chỉ có đôi mắt nhìn lên.
Từ từ và thận trọng, Laura cúi xuống, lượm một cành liễu lên. Lúc này cô
cảm thấy yên tâm hơn. Cô nghiêng người quan sát bộ da phẳng lì màu xám
kia.
Cả bộ da và Laura đều không cử động. cô thầm hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cô
thọc nó. Nó có thể sẽ đổi sang một hình thức khác. Cô thọc nó nhè nhẹ với
cành cây ngắn.
Một tiếng gừ khủng khiếp bật ra. Mắt con vật lộ hung quang và hàm răng
trắng ỏn dữ dằn của nó gần chụp sát vào mũi của Laura.
Laura vùng bỏ chạy. Cô chạy cực nhanh, không hề ngơi nghỉ cho đến khi
về tới nhà căn hầm.
Mẹ nói :
- Chúa ơi, Laura ! Tự đầy ải mình trong cái nóng như thế này thì con sẽ đổ
bệnh thôi.
Trọn thời gian đó, Mary ngồi như một vị tiểu thư đánh vần những từ trong
một cuốn sách do mẹ dùng để dạy cô đọc. Mary đúng là một cô bé ngoan
ngoãn.
Laura thật tệ hại và cô biết điều đó. Cô đã không giữ đúng lời hứa với bố.
Nhưng không ai nhìn thấy cô, không ai biết là cô đã đi về phía hồ nước sâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.