NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 104

Nó là một cái đích tuyệt vời để bắn nhưng bố cứ mải mê ngắm nó và rừng
khuya dưới ánh trăng tĩnh mịch đến nỗi bố quên bẵng cây súng. Bố không
nghĩ cả việc bắn con gấu cho tới khi nó núng nính đi khuất vào rừng sâu.
Bố đành chỉ có cách tự nhủ:
- Không bao giờ làm vậy nữa. Cứ theo cách này thì không thể có món thịt
nào đem về.
Bố lại ngồi trên cây và lại chờ. Lần này bố quyết định sẽ bắn ngay con mồi
bố thấy sau đó.
Trăng đã lên cao hơn và ánh trăng chiếu sáng khắp khoảng đất trống. Khắp
xung quanh, bóng tối dày dặc hơn trong các bụi cây.
Một lúc lâu sau, một con nai mẹ và nai con khoảng một tuổi đang bước đi
thật dễ thương ra khỏi vùng bóng tối. Chúng không sợ sệt gì. Chúng tới
đúng chỗ mà bố đã rắc muối và dừng lại cùng liếm.
Rồi chúng cùng ngẩng đầu lên nhìn nhau. Con nai con bước tới đứng sát
bên con nai mẹ. Chúng đứng sát bên nhau cùng nhìn rừng cây và ngắm ánh
trăng. Những cặp mắt trong xoe của chúng long lanh, hiền hoà.
Bố cứ ngồi đó ngắm cho tới khi chúng đi khuất vào trong vùng bóng tối.
Lúc đo, bố nhảy xuống khỏi nhánh cây và đi về nhà.
Laura ghé tai bố thì thầm:
- Con mừng là bố đã không bắn chúng.
Mary nói:
- Bọn con có thể ăn bánh mì với bơ cũng được.
Bố nhấc Mary khỏi ghế và ôm ghì cả hai cô. Bố nói:
- Các con đều là những cô gái tử tế. Nhưng tới giờ ngủ rồi! Tránh ra cho bố
chơi đàn.
Khi Laura và Mary đọc xong lời cầu nguyện và chúi mình ấm áp dưới lớp
chăn phủ trên chiếc giường có bánh lăn thì bố đang ngồi dưới ánh lửa với
cây đàn. Mẹ thổi tắt ngọn đèn vì không cần ánh sáng của nó. Mẹ ngồi một
phía bên lò sưởi đang nhẹ nhẹ đung đưa chiếc ghế đu với những chiếc kim
đan thoăn thoắt lên xuống trên chiếc vớ ngắn mà mẹ đang đan.
Những tối mùa đông dài với ánh lửa và âm nhạc đã trở lại.
Tiếng đàn của bố nỉ non và bố đang hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.