NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 105

- hỡi Susiana, đừng vì ta than khóc
Ta đang trên đường đi tới cali
Ở nơi đó, bụi vàng bay mù mịt.
Rồi bố chuyển bài ca về ông già Grimes. Nhưng bố không hát những lời mà
bố đã hát lúc mẹ làm phô-mai. Lời hát lúc này của bố khác hẳn. Giọng bố
khoẻ khoắn, ngọt ngào và bố hát khe khẽ:
Gặp gỡ thân thương rồi quên lãng
Có mấy ai nhớ mãi bao giờ?
Gặp gỡ thân thương rồi quên lãng
Thuở xa vời như chuyện trong mơ?
Thuở xa vời còn không, bạn hỡi
Thuở xa vời như chuyện trong mơ
Gặp gỡ thân thương rồi quên lãng
Thuở xa vời như chuyện trong mơ?
Khi tiếng đàn ngưng lại, Laura khẽ hỏi:
- Thuở xa vời là gì, bố?
Bố nói:
- Đó là những ngày xưa xa thăm thẳm rồi, Laura. Bây giờ, ngủ đi!
Nhưng Laura còn thức thêm một lát, lắng nghe tiếng đàn của bố nhẹ nhẹ
hoà theo tiếng gió quạnh hiu trong rừng Big Woods. Cô thấy bố đang ngồi
trên chiếc ghế dài bên cạnh lò sưởi, ánh lửa chập chờn trên mái tóc nâu,
trên bộ râu dài và lấp lánh trên chiếc đàn màu gụ bóng. Cô thấy mẹ vẫn khẽ
đung đưa chiếc ghế và đang đan.
Cô nghĩ thầm:
- Đó là bây giờ.
Cô sung sướng vì ngôi nhà ấm cúng cùng bố, mẹ, ánh lửa và tiếng đàn đều
là bây giờ. Tất cả không thể chìm vào quên lãng, vì, cô nghĩ, bây giờ là bây
giờ. Không bao giờ bây giờ lại là ngày xưa xa thẳm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.