NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 160

Bố đưa tay vỗ vỗ trên đỉnh đầu Laura. Rồi Bố gom dụng cụ đem đi cất, vừa
đi vừa huýt gió, đoạn Bố cời dây buộc đưa Pet và Patty đi uống nước. Mặt
trời đang lặn khiến hơi gió lạnh hơn và hương vị bữa ăn chiều ngào ngạt
toả ra từ bếp lửa khiến Laura ngây ngất hơn bao giờ hết.
Bữa ăn chiều có thịt ướp muối. Đây là phần thịt ướp muối cuối cùng nên
ngày mai Bố phải đi săn. Sau đó, Bố và Laura sẽ làm cánh cửa nhà kho.
Cánh cửa nhà kho cũng được làm y hệt như cánh cửa nhà, ngoại trừ điểm
không có then cài. Pet và Patty không thể biết cài then cửa và không kéo
nổi dây then vào ban đêm. Cho nên, thay vì làm then cài, Bố khoét một lỗ
hổng trên cánh cửa và luồn qua đó một sợi xích.
Ban đêm, Bố lòn một đầu xích qua một kẽ vách rồi khoá hai đầu xích vào
nhau. Thế là không ai còn có thể vào chuồng ngựa nổi.
Bố nói:
- Từ nay, tất cả chúng ta đều yên chí.
Khi có thêm người tới ở gần thì tốt nhất là ban đêm hãy khoá chuồng ngựa,
vì nơi nào có nai sẽ có sói và nơi nào có ngựa sẽ có kẻ trộm ngựa.
Trong bữa ăn tối bữa đó, Bố nói với Mẹ:
- Caroline, bây giờ thì ngay sau khi dựng xong nhà cho Edwards, anh sẽ
làm cho em một cái bếp để em có thể nấu nướng ở trong nhà để tránh khỏi
gió, bão. Anh chưa thấy nơi nào nhiều nắng như ở đây, nhưng cũng phải
nghĩ tới lúc mưa trút xuống.
Mẹ nói:
- Đúng đó, Charles. Không bao giờ có chuyện thời tiết tốt kéo dài mãi mãi
trên đất này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.