NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 169

Bố nhắc:
- Ra khỏi nhà đi, Caroline. Anh không muốn có thứ gì rơi trúng em và
Carrie.
Mẹ đáp:
- Chờ một chút xíu, Charles, đợi em cất cô chăn cừ sứ đã và bế Carrie. Mẹ
trải nệm trên bãi cỏ trong bóng mát cạnh chuồng ngựa, ngồi đó khâu vá và
trông bé Carrie.
Bố cúi xuống, kéo một tấm ván lên. Bố đặt tấm ván ngang qua các đầu dui
nhỏ theo cách cho mép ván phủ kín các đầu vách. Rồi, miệng ngậm những
cây đinh, Bố rút chiếc búa ra khỏi sợi dây lưng, bắt đầu đóng đinh gắn tấm
ván vào những cây dui.
Ông Edwards cho Bố mượn cây đinh này. Hai người gặp nhau ở trong rừng
khi đi đốn cây và ông Edwards cứ nằng nặc đòi cho Bố mượn đinh để làm
mái nhà.
Khi kể lại với Mẹ điều này, Bố nói:
- Thật đúng là một người hàng xóm tốt.
Mẹ bảo:
- Đúng vậy. Nhưng em vẫn không thích chịu ơn ai, kể cả với những người
hàng xóm tốt nhất.
Bố đáp:
- Anh cũng thế, anh chưa hề chịu ơn một người nào và sẽ không bao giờ
như thế. Nhưng tình hàng xóm là một vấn đề khác và anh sẽ trả lại đủ từng
chiếc đinh cho anh ấy khi anh có dịp làm một chuyến đi tới Independence.
Lúc này, Bố cẩn thận lấy từng chiếc đinh ra khỏi miệng và theo tiếng búa
vang lên, Bố đóng những cây đinh qua tấm ván. Làm cách này mau hơn
nhiều so với việc khoan lỗ, chuốt chốt rồi ghép chốt qua các lỗ. Nhưng
thỉnh thoảng lại có một chiếc đinh nhảy ra khỏi tấm ván sồi cứng khi chiếc
búa nện xuống và nếu Bố không giữ chặt được nó sẽ văng đi.
Lúc đó, Laura và Mary nhìn theo hướng nó rơi và sục tìm trong cỏ cho tới
khi thấy lại. Nhiều lúc nó bị cong và Bố sẽ cẩn thận đập cho nó thẳng lại.
Không một cây đinh nào bị mất hoặc xài phí.
Khi đóng xong hai tấm ván ở phía dưới, Bố đi trên đó. Bố xếp và đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.