NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 248

cất dấu và khoá kĩ.
Jack bực bội suốt buổi, kể cả với Laura. Nó không bao giờ được rời chiếc
xích và phải nằm chịu trận để căm ghét những người da đỏ. Lúc này, Laura
và Mary đã hoàn toàn quen với việc thấy người da đỏ. Họ không còn khiến
các cô kinh ngạc chút nào. Nhưng các cô vẫn luôn cảm thấy an toàn khi ở
gần Bố hoặc Jack.
Một bữa các cô đang lo giúp Mẹ nấu nướng. Bé Carrie đang chơi trong ánh
nắng trên nền nhà thì bỗng nhiên ánh nắng vụt tắt. Mẹ nói trong lúc nhìn
qua khuôn cửa sổ:
- Mẹ nghĩ là sắp có bão.
Laura cũng nhìn và thấy những cụm mây đen lớn cuồn cuộn dâng lên ở
phía nam chắn ngang mặt trời.
Pet và Patty đang từ ngoài đồng chạy về và có Bố đẩy chiếc cày nặng chạy
theo với những bước chạy dài.
Bố la lớn:
- Đồng cỏ bị cháy! Đổ đầy nước vào khạp! Ngâm hết bao bố vào đó! Mau
lên!
Mẹ chạy ra giếng, Laura kéo chiếc khạp chạy theo sau. Bố cột ngựa vào
nhà, tới cởi dây đưa con bò cái và con bê vào chuồng. Bố dắt Bunny tới cột
thật nhanh vào góc nhà phía bắc. Mẹ đang ráng hết sức kéo thật nhanh các
thùng chứa nước. Laura chạy lượm những bao bố mà Bố liệng ra khỏi
chuồng ngựa.
Bố lại đang cày, la hét thúc Pet và Patty kéo mau hơn. Lúc này cả bầu trời
đen lại, không gian tối sầm tựa hồ mặt trời đã lặn. Bố cày một đường dài
bọc phía tây và phía nam ngôi nhà rồi cày thêm một đường phía đông.
Những con thỏ phóng qua tựa hồ như không có Bố ở đó.
Pet và Patty xoải vó chồm tới với chiếc cày và Bố lao nhảy ở phía sau. Bố
cột chúng vào góc nhà khác ở phía bắc. Khạp đã đầy nước. Laura giúp Mẹ
nhồi những chiếc bao bố cho thấm nước.
Bố nói:
- Anh chỉ có thể cày nổi một luống thôi. Hết thời gian rồi. Mau lên,
Caroline. Đám cháy này tới mau hơn cả ngựa chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.