Một ngày mới đã mở đầu như vậy ở trong căn nhà mới.
Nhưng trong lúc cả nhả ăn sáng trong tầng nhà dưới rộng rãi thoáng đãng,
Laura lại muốn nhìn dòng suối. Cô hỏi bố liệu cô có thể quay lại đó chơi
không.
Bố nói :
- Không được, Laura. Bố không muốn con trở lại dòng suối vẫn còn nhiều
vùng nước sâu. Nhưng khi làm xong công việc của các con thì con và Mary
được chạy dọc lối đi do ông Nelson đã đi và xem mọi thứ các con thấy
được.
Các cô vội vã làm việc. Và trong gian nhà chái, các cô bắt gặp một cây chổi
mua. Trong căn nhà này dường như luôn luôn có những điều kì diệu. Cây
chổi này có một chiếc cán thẳng, dài, nhẵn nhụi và tròn xoe. Chổi được làm
bằng hàng ngàn những cọng vàng lục, cứng, mỏng. Mẹ bảo đây là cây chổi
rơm. Các cọng rơm được cắt hết sức thẳng ở phần đáy và uốn cong ở đầu
thành các mép phẳng, chắc chắn. Những mũi khâu bằng chỉ đỏ kết chúng
cứng lại với nhau. Cây chổi không giống chút nào với những cây chổi tròn
bằng cành liễu do bố làm. Nó có vẻ hoàn hảo dễ quét và trượt trên nền nhà
trơn bóng giống như chuyện thần kỳ.
Laura và Mary vẫn nôn nóng mong được chạy ra lối đi. Các cô làm việc
nhanh rồi cất chổi và bước ra. Laura nôn nóng tới nỗi chỉ cố đi thong thả
vài bước rồi bắt đầu phóng chạy. Chiếc mũ của cô trượt ra sau gáy với
những dải mũ buộc quanh cổ và các bàn chân trần của cô bay trên lối mòn