- Tôi không bỏ chảo si-rô được.
Nhưng bố bắt đầu đàn bản du khách Arkansas và mọi người vỗ tay theo
nhịp. Thế là bà nội phải nghiêng đầu cúi chào mọi người và nhảy một vài
bước. Bà nội nhảy đẹp không thua bất cứ ai. Tiếng vỗ tay hầu như át hẳn
tiếng đàn của bố.
Thình lình, bác George dang tay như con bồ câu đang vỗ cánh, cúi đầu thật
thấp trước bà nội, nhún nhảy theo điệu Jic. Bà nội ném chiếc muỗng cho
một người đứng bên. Bà đặt bàn tay lên hai bên hông bước tới đối diện với
bác George và mọi người reo hò cuồng nhiệt. Bà nội đang nhảy theo điệu
Jic.
Laura vỗ tay theo nhịp đàn cùng với tất cả những người khác. Tiếng đàn
khác hẳn như chưa từng bao giờ như thế. Mắt bà nội chớp chớp, hai má đỏ
bừng và dưới chiếc váy, gót chân bà thoăn thoắt khua lách cách theo nhịp
ủng dồn dập của bác George.
Mọi người đều bị kích động. Bác George tiếp tục nhảy Jic và bà nội cũng
đối mặt với bác, nhảy Jic. Tiếng đàn không ngưng nghỉ. Bác George bắt
đầu thở gấp, đưa tay lau mồ hôi trên trán, mắt bà nội loé sáng. Một người
kêu lên:
- Anh không thể thua bà nội được, George!
Bác George Jic nhanh hơn. Bác Jic nhanh gấp đôi so với lúc trước. Bà nội
cũng nhảy nhanh theo. Mọi người lại cổ vũ, tất cả đám phụ nữ cười và vỗ
tay trong khi đám đàn ông chọc ghẹo bác George. George bất chấp, nhưng
không còn đủ hơi để cười nữa. Bác đang Jic.
Cặp mắt xanh của bố đang nháy lia, loé sáng. Bố đứng lên coi bác George
và bà nội trong lúc chiếc vĩ nhảy múa trên mấy sợi dây. Laura nhảy tưng
tưng, vỗ tay và la hét.
Bà nội không ngừng Jic. Hai bàn tay bà luôn đặt trên hông, cằm bà vênh
lên và bà mỉm cười. George tiếp tục Jic nhưng đôi ủng bác không còn đập
dồn dập mạnh mẽ như lúc đầu. Hai gót chân bà nội ngược lại vẫn khua rộn
rã. Một giọt mồ hôi lăn dài từ trán xuống má George.
Lập tức, bác buông thõng hai tay xuống, thở hắt ra:
- Tôi chịu thua!