NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 208

- Bánh lạt và bánh bột chua của em đều ngon chứ. Nhưng mình chẳng có
thứ nào, nếu anh không lo được một thứ để nướng bánh. Ngày mai anh sẽ
ra hồ Henry kéo về một đống củi.
Laura hỏi:
- Con đi được không, Bố?
Carrie năn nỉ:
- Cả con nữa, nghe?
Bố nói:
- Không đâu, các con! Bố phải đi lâu còn Mẹ rất cần các con.
Carrie phân trần:
- Con muốn thấy cây cối.
Mẹ nói:
- Em không trách con đâu. Chính em cũng thích được nhìn lại cây cối. Cây
cối sẽ khiến cho con mắt đỡ mệt trên cánh đồng cỏ trơ trọi này. Khắp mọi
nơi đều không thấy một bụi cây.
Bố nói:
- Cả vùng này sắp có cây phủ kín rồi. Đừng quên đó là chủ trương của Chú
Sam. Mỗi khu vực đều đưa yêu sách trồng cây và những người định cư đều
phải trồng mười mẫu cây theo yêu sách. Chỉ bốn hoặc năm năm nữa, em sẽ
thấy cây ở bất kì hướng nào.
Mẹ mỉm cười:
- Em sẽ nhìn một lúc về tất cả mọi hướng. Không có gì yên tĩnh hơn là
những lùm cây rợp bóng mát vào mùa hè và chúng còn ngăn gió nữa.
Bố nói:
- Này, anh không biết khi cây cối tràn lan thì có trở lại giống như hồi ở Big
Woods với cái điều mà em đã biết là đào bới các gốc cây và còng lưng cuốc
xới để bảo vệ mảnh đất sạch cỏn con cho mùa màng. Thực sự yên tĩnh là
cách đồng trống như thế này nếu em muốn mở nông trại. Nhưng chú Sam
có vẻ không nhìn vấn đề theo cách đó, cho nên em đừng lo, Caroline. Em
sẽ được thấy cây cối xum xuê khắp vùng này. Cũng có khả năng là chúng
sẽ ngăn gió và làm thay đổi khí hậu như em đã nói.
Tối đó tất cả đều quá mệt mỏi nên không có đàn hát. Ngay sau bữa ăn tối,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.