NGÔI NHÀ SỐ 12 - Trang 29

“Hôm nay có vụ giết người nào không?” Sheila hỏi Terry khi anh ngồi
xuống cạnh cô.

Terry không đáp. Anh cầm ly nước lên và bắt đầu từ từ nhấm nháp.

“Hôm nay tớ có chuyện xảy ra lạ lắm,” Sheila nói.

“Chuyện gì vậy?” Terry hỏi bâng quơ.

“Cậu có biết mấy ngôi nhà ở đại lộ Rừng Sồi không?”

“Cậu nói mấy ngôi nhà lớn ở con đường yên tĩnh sau công viên ấy hả?”

“Ừ,” Sheila gật đầu. “Hôm nay tớ có đến xem một căn trong số chúng, ngôi
nhà số 12 ấy. Chủ nhà tên là Jones. Ông ta nói là vợ ổng mua nó mấy năm
trước đây. Bây giờ ổng muốn bán nó. Ông ta đến văn phòng chỗ tớ cuối giờ
chiều thứ sáu và tớ hẹn sẽ đến xem nhà ổng. Tớ đã thỏa thuận sẽ đến đó vào
ba giờ trưa nay. Nhưng tớ lầm lẫn sao đấy nên lại đến vào lúc hai giờ. Tớ đã
xin lỗi về việc đến quá sớm. Ông Jones đưa tớ vào nhà nhưng trông ông ta
có vẻ không vui khi tớ đến sớm. Ông ta đưa tớ đi xem hết ngôi nhà, nhưng
suốt lúc ấy dường như ổng chăm chú nghe ngóng cái gì đó.”

“Chỉ vậy thôi hả?” Terry mỉm cười chế giễu.

“Không,còn nữa,” Sheila đáp. “Có ba phòng ở tầng trên cùng. Ông ta cho tớ
xem hai phòng, còn phòng thứ ba thì bị khóa và ông ta nói là không tìm thấy
chìa khóa để mở. Vì vậy bọn tớ đi xuống lầu. Thế rồi tớ bỗng nghe thấy...”

“Nghe thấy cái gì?”

“Tiếng đập cửa và một giọng nói. Tiếng ai đó gọi cầu cứu. Khó nghe được
lắm nhưng tớ chắc chắn là đã nghe thấy nó.”

“Thế cậu đã làm gì lúc đó?” Terry hỏi, và bắt đầu bị hấp dẫn bởi câu chuyện
của Sheila.

“Chẳng làm gì cả,” Sheila đáp. “Tớ giả vờ như không nghe thấy gì. Chắc là
ông Jones nghĩ rằng tớ không nghe thấy gì đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.