NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 266

khát bị tóm của chúng bắt nguồn từ một mức độ nhận thức khách quan nào
đó về căn bệnh mà chúng mắc phải.”

“Chúng có biết mình là kẻ tâm thần không?”
Aune gật.
“Chắc là đau khổ lắm,” Møller khẽ nói, cầm chai bia của mình lên.
Møller xin phép đi gọi điện lại cho một phóng viên của tờ Aftenposten,

người đó muốn hỏi ý kiến của cảnh sát đối với đề xuất của ủy ban Bảo vệ
Trẻ em về việc phụ huynh nên giữ con em mình ở trong nhà.

Harry và Aune vẫn ngồi đó, lắng nghe những âm thanh từ xa vọng lại của

bữa tiệc, tiếng la hét loáng thoáng hòa cùng tiếng nhạc của The Strokes, bị
chen ngang bởi lời kêu gọi cầu nguyện không hiểu sao bỗng vang lên thật
chói tai và có phần báng bổ, vậy mà lạ thay vẫn hay tuyệt, tất cả đều đến từ
một ô cửa sổ để ngỏ.

“Chỉ là tôi tò mò chút thôi,” Aune nói, “điều gì đã khơi gợi cho anh vậy?

Làm thế nào anh biết được mấu chốt ở đây là số năm?”

“Ý ông là sao?”
“Tôi có biết tí chút về quá trình tư duy sáng tạo. Đã xảy ra chuyện gì?”
Harry mỉm cười.
“Ông thử nghĩ đi. Nói ngắn gọn thì, điều cuối cùng tôi trông thấy trước

khi đi ngủ vào sáng nay là cái đồng hồ báo thức trên kệ đầu giường đang
hiện ba số năm. Ba người phụ nữ. Số năm.”

“Bộ não quả là một cỗ máy huyền diệu,” Aune nói.
“Tôi cũng cho là vậy,” Harry nói. “Một người bạn thông thạo mật mã nói

với tôi rằng, chúng ta phải tìm ra đáp án cho câu hỏi ‘tại sao’ rồi mới có thể
phá giải được mật mã một cách trọn vẹn. Mà đáp án ở đây không phải là số
năm.”

“Nếu đã vậy thì, tại sao?”
Harry ngáp dài và vươn vai.
“ ‘Tại sao’ là lĩnh vực của ông, Ståle. Tôi chỉ cần chúng ta tóm được hắn

là vui rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.