NGÔN CỦA ANH - Trang 108

Nhất là người này đẹp, quả thực là kiệt tác.

Khê Ngôn đến ghế sô pha lấy túi xách, đứng ở cửa vừa xỏ giày vừa

nhắc nhở anh: "Em tới trường, anh ăn sáng xong cứ để đồ vào bồn rửa, buổi
tối em về sẽ rửa sau."

Anh khẽ hôn cô: "Ừm."

Sáng sớm nay tâm trạng của bác sĩ Cố không tốt lắm, trước khi lên

bàn mổ đã mắng y tá gây tê một trận vì chậm chạp nên đến trễ hai phút, còn
phê bình: "Thiếu năng lực nghiệp vụ thì cút về nhà kiểm điểm rồi hãy tới
đây."

Giọng điệu cũng không hung dữ lắm, nhưng chính vì giọng điệu lạnh

lùng của anh lại càng khiến người ta thêm sợ.

Ai cũng biết bác sĩ Cố lúc làm việc rất nghiêm khắc, hoàn toàn khác

với vẻ mặt hiền hòa lúc bình thường.

Nhưng ngày hôm nay hình như quá nghiêm khắc rồi.

Làm hai phụ tá bên cạnh đều nơm nớp sợ làm sai cái gì.

Phòng mổ giăng đầy mây đen, hiếm khi mọi người nghiêm túc tới vậy.

Lúc nghỉ trưa, Hứa Du gọi điện thoại cho Khê Ngôn: "Hôm qua tớ

đang đi đường thì tình cờ gặp cái tên ông chủ Hạ kia."

Khê Ngôn vừa rót nước vừa kẹp di động vào vai, "Vậy cậu có sao

không? Gần đây anh ta không đến làm phiền cậu nữa à?"

"Đúng thế, cậu biết tại sao không?" Hứa Du nhẹ nhàng nói, giọng đầy

ý cười.

"Tại sao?" Khê Ngôn cầm chén nước ngồi vào chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.