NGÔN CỦA ANH - Trang 114

Chu Vũ vừa bướng bỉnh vừa nghẹn lời, quay đầu đi mất.

Khê Ngôn: "..."

Tan học Khê Ngôn không đề phòng, vừa tới phòng học Chu Vũ đã

chạy mất tăm.

Cô dựa lưng vào cửa ấn huyệt thái dương -- thằng nhãi không khiến

người bớt lo, tức chết cô!

Cô nghĩ ngợi, quyết định thứ bảy lại tới nhà Chu Vũ thăm hỏi, giờ cô

phải về nấu cơm cho người nào đó đã.

Lúc ngồi xe, Khê Ngôn nhắn tin hỏi Cố Văn Lan thích ăn gì.

Anh nhanh chóng hồi âm.

-- Tùy em.

Nếu có thể hồi âm nghĩa là bây giờ đang rảnh, cô cảm thấy có lẽ anh

vẫn đang dỗi vì câu "người yêu cũ" của mình sáng nay bèn lấy lòng bằng
cách gọi điện cho anh.

Anh nghe điện thoại, thờ ơ nói: "Có việc gì? Anh còn đang bận."

Cô nói thẳng: "Anh có ghét ăn hay thích ăn gì không? Em đều nấu

được."

Cố Văn Lan thật ra cũng không bận, bắt đầu lèo nhèo, "Em nấu ăn

ngon hả? Có phải trước đây hay nấu cơm cho người khác ăn không?"

Cô im lặng chốc lát, "Ừ."

Anh hầm hừ hỏi: "Ai thế?"

Lúc hỏi anh đã hơi hối hận, nhưng mà không quản nổi miệng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.