NGÔN CỦA ANH - Trang 167

...

Thật ra rất nhiều chi tiết không được giải thích rõ ràng, có thể là Cố

Vân Vi cố tình giấu diếm, cũng có thể là có một số chuyện cô bé thật sự
không biết.

Cô bé nói: "Thật ra em cũng không quá hiểu anh ấy, rất nhiều chuyện

anh ấy căn bản không muốn nói với em, mọi ấn tượng và tình cảm em còn
về anh ấy là những năm đầu cấp hai, khi gặp lại anh trai em đã học năm
nhất, lúc đó anh ấy rất khác với trước đây, em với anh trai cũng không thân
thiết như trước nữa..."

Lúc Khê Ngôn về đến nhà đã là 10h, cô tắm rửa rồi leo lên giường

mới cảm thấy rất mệt.

Cả ngày hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, chúng cứ quay mòng mòng

trong đầu cô như máy hát, cô buồn ngủ kinh khủng, nhưng đầu óc cứ trì trệ
không lên dây cót, từng chút từng chút một bào mòn tinh thần của cô,
dường như muốn vây cô lại ở một lãnh địa sâu thẳm vô danh nào đó...

Đến tận lúc ai đó xoa chân mày cho Khê Ngôn, cô mới đột nhiên giật

mình tỉnh giấc, thấy một người đang ngồi bên giường.

Tiếng Cố Văn Lan vang lên: "Em mơ thấy gì vậy?"

Nghe thấy tiếng anh cô bỗng dưng lại cảm thấy an tâm, cảm thấy hơi

lạnh bèn nhanh chóng vén chăn lên nói: "Đi lên đi."

Cố Văn Lan im lặng mấy giấy, cười nói: "Lên (*) ngay đây."

(*) Ở đây ta cần suy nghĩ bằng một tâm hồn đen tối.

Khê Ngôn: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.