NGÔN CỦA ANH - Trang 264

"Cái váy này từ đâu ra thế? Chưa thấy em mặc nó bao giờ."

"Em gái anh. (*)" Cô cố ý nói.

(*) Một câu chửi bên Trung.

"..."

"Em gái anh đưa." Khê Ngôn bổ sung.

Cô hơi vặn cánh tay, "Anh buông ra, tay em đau quá."

Cố Văn Lan buông cổ tay cô rồi đẩy chân Khê Ngôn ra, lúc chuẩn bị

chen thân dưới vào, anh tranh thủ nói: "Cho chó ăn còn lời hơn là có ý gì
vậy?"

Khê Ngôn đột nhiên thở gấp, cô cắn cắn môi, đánh vào ngực anh bôm

bốp.

Cô sửng sốt, quần lót chạy mất từ hồi nào vậy?

"Ừm?" Anh đỉnh hông, đâm một cách tàn nhẫn, anh vừa khò khè thở

vừa nói: "Cho con chó nào ăn vậy? Cố phu nhân?"

"..." Khê Ngôn cảm thấy đại khái là anh giận thật rồi, hơn nữa lần này

giận hơi khác với những lần khác một chút, trước kia bất kể cho tức giận
hay không thì lúc làm chuyện này anh cũng không thích nói chuyện lắm,
đêm nay lại nói hơi nhiều.

Khê Ngôn cắn chặt răng, nhưng một khi anh không dằn lại thì cô cũng

không thể kiềm chế nổi, cứ thế phát ra tiếng rên rỉ từ cổ họng, nơi này
không phải trong nhà, cô sợ...... Khê Ngôn với tay đến chiếc chăn bị anh
ném sang một bên, vừa chạm vào góc chăn thì --

Cố Văn Lan đạp chăn ra xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.