NGÔN CỦA ANH - Trang 402

Khê Ngôn đuổi theo bà, "Mẹ, mẹ tìm con ạ?"

Chu Mộc Lan hơi ngại, đây là thói quen hồi trước của bà, gõ cửa hai

lần rồi mở cửa ra, bây giờ cũng chưa sửa luôn được, bà yên lặng cảm khái
một lát rồi đưa cho cô hai bao lì xì, "Đây là phần của hai đứa."

Khê Ngôn không nhận lấy, "Mẹ, không cần đâu ạ."

"Không cần cái gì mà không cần? Con cứ cầm lấy đi," Chu Mộc Lan

cứng rắn nhét cho cô, "Cầm, có lẽ không nhiều như bên kia được."

"Nhiều như vậy làm gì ạ, cái này chỉ mang tính tượng trưng thôi." Khê

Ngôn sờ sờ, cảm thấy nó khá dày.

"Lần đầu tiên đưa hai đứa, nhiều một chút cũng không sao." Chu Mộc

Lan cười nói: "Con cũng không cần phải đau lòng thay mẹ làm gì, đây là
tiền lương hồi trước con nộp lên cho mẹ đấy, tiền của con chứ của ai."

"...Con cho tiền để mẹ tiêu, sao phải tiết kiệm làm gì?"

"Sao mà mẹ tiêu hết được?"

"Tiền lương con đưa cũng chẳng có mấy."

"Được rồi được rồi, vào đi thôi."

Lúc Khê Ngôn vào nhà thì Cố Văn Lan đã nằm lên giường, cô đưa cả

hai bao lì xì cho anh, "Tiền mừng tuổi của ba mẹ em."

Cố Văn Lan cầm lấy, "Của anh hết hả?"

Cô ừ một tiếng, hôm trước ở biệt thự nhà họ Cố, lì xì của bà nội và

viện trưởng Cố cho anh đều đưa cho cô.

Anh bóc ra xem, "Ái chà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.