NGÔN CỦA ANH - Trang 51

Không biết anh ta đi đâu mà nghe ngóng được chỗ ở của Hứa Du, bắt

đầu căn cứ vào tinh thần "có công mài sắt có ngày nên kim" đáng quý, cứ
thế lì lợm la liếm bám lấy Hứa Du, từ đầu đến cuối mù quáng tin tưởng
ngụy biện "liệt nữ sợ triền lang".

Tối thứ bảy, anh ta lại tới nữa.

Đúng lúc hôm nay Khê Ngôn cũng ở đây, hai người ngồi lệch trên ghế

sô pha trò chuyện câu được câu không, đột nhiên vang lên một tiếng kêu
động trời từ phía dưới: "Hứa Du! Xin em hãy xuống đây liếc anh một lần
để anh giải nỗi khổ tương tư."

Khê Ngôn: "..."

Hứa Du xé mặt nạ ném thẳng lên bàn, chống nạnh thở dài, "Móa!"

Khê Ngôn: "Anh ta hay đến lắm à."

Hứa Du: "Hay là tớ gọi 110 nhé?"

Ừm...

Ông chủ Hạ cầm loa gào lên, "Hứa Du! Xin em cho anh một lần thể

hiện, cho chính em một cơ hội để được hạnh phúc, anh phiêu diêu nửa đời
người cuối cùng cũng gặp được em, Hứa Du, nơi nào có em nơi đó là
nhà..."

Khê Ngôn: "Không nghiêm trọng tới vậy chứ?"

Hứa Du: "Đây là quấy rầy rồi còn gì."

Ông chủ Hạ: "Hứa Du, you're only one for me!"

Khản giọng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.