NGÔN CỦA ANH - Trang 511

Chu Vũ nhìn chằm chằm nét chữ trên thiệp rồi nói: "Em sẽ đi."

Khê Ngôn nói: "Không cần gửi tiền mừng đâu."

"Vì sao ạ?"

"Nếu em có lòng thì cầm thành tích kì kiểm tra tháng cho cô là được

rồi, coi như lời chúc phúc cho hôn lễ của cô."

"Vâng."

"Cố lên nhé."

Thật ra đêm cô viết thiệp mời cho Chu Vũ bị Cố Văn Lan phát hiện.

Anh nhìn thoáng qua rồi nói: "Em thiên vị nó vậy, các học sinh khác

trong lớp em không có ý kiến gì à?"

Khê Ngôn nói: "Người có ý kiến nhiều nhất là anh đấy."

Cố Văn Lan nhìn cô đầy thâm ý, "Nói như vậy là em thừa nhận thiên

vị cậu ta hả?"

"Em không có thiên vị thằng bé, mỗi giáo viên đều mong học sinh của

mình có thể chăm chỉ học tập, cuối cùng có thể lựa chọn con đường mà
mình hướng tới." Cô nói rất chân thành

"Em thật là..." Anh dựa lưng vào sô pha, "Chính trực quá đi mất."

Cô vẫn còn viết chữ, "Anh làm bác sĩ, chẳng lẽ không mong mỗi bệnh

nhân đều có thể bình phục xuất viện à?"

Anh im lặng một lát mới nói: "Anh sẽ không đuổi theo bệnh nhân

không muốn chữa bệnh bắt họ nằm viện trị liệu và phẫu thuật."

"... Cái đó khác mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.