NGÔN CỦA ANH - Trang 8

(*) Hải quy: Lưu học sinh từ nước ngoài trở về.

Lý Khê Ngôn hoàn toàn không tin sẽ có cơ hội gặp mặt với kiểu người

có điều kiện tốt tới mức thắp mười ngọn đèn lồng lên cũng tìm không ra
như vậy, hơn nữa với cái điều kiện này của cô mà nói, không phải cô tự ti,
mà là bình thường thật.

Theo lão đồng chí Lý thì nhà họ cũng được tính là dòng dõi thư hương

đấy chứ, thế hệ trước nhà toàn giáo viên, Lý Mã Phong thân là con trưởng
làm giáo viên thể dục, cô thứ hai là giáo viên chính trị, đến chú ba thì hơi
khác một chút, ông học y, hơn nữa làm việc còn không tệ lắm, đến giờ đã là
chủ nhiệm khoa ngoại.

Bản thân Lý Khê Ngôn hiện tại là giáo viên lịch sử, Lý Khê Vũ theo

con đường của chú ba, học y, chẳng qua giờ mới là nghiên cứu sinh còn
chưa tốt nghiệp, tóm lại toàn bộ cả nhà đều học hành đàng hoàng, chẳng
phải là dòng dõng thư hương còn gì?

Không nói tới cái anh chàng tài giỏi kia có bị thổi phồng lên hay

không, chắc chắn cái việc hải quy với nhà mở bệnh viện kia là thật đúng
không? Ước chừng có gặp nhau cũng dứt khoát nói bái bai sớm.

Nếu gặp rồi mà còn chưa bái bai vậy chắc chắn là còn có lý do bí ẩn

nào đó không ai biết được...

Lý Khê Ngôn không hào hứng mấy, "Mẹ..."

Chu Mộc Lan giải quyết dứt khoát, "Được rồi, con cứ đi gặp người ta

cái đã, có được hay không gặp rồi hẵng nói," sau đó lại tận tình khuyên can,
"Con cũng 28 rồi, còn không mấy tháng nữa cũng bước sang tuổi 29, đừng
khiến mẹ phải lo lắng thêm nữa, sắp ba mươi tuổi sắp nguy cấp đến nơi rồi,
tốt hay xấu chỉ thử mới biết được."

Sao lại thành nguy cấp rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.