Garrick lẩm bẩm và lắc đầu.”Họ nói với ta cô đã được để nghị như cô
dâu của ta.Cô đã đến, không biết làm thế nào để vận hành căn nhà của ta
cũng không làm thế nào giả bộ với bổn phận một người vợ sao?”
“Tôi có thể vận hành một căn nhà,Viking!”cô gắt lên, ánh mắt cô dữ
dội.”Cô tôi đã dạy tôi tất cả để biết về công việc của phụ nữ. Nhưng tôi
không bao giờ mang chúng ra sử dụng.Và bởi lúc đó tôi được đề nghị như
là cô dâu của anh, vậy đó.Nhưng biết rằng đó là viễn cảnh đáng ghét đối
với tôi, và tôi đồng ý chỉ bởi vì cha anh hứa rằng một liên minh sẽ được
thành lập.Ít nhất chúng tôi giữ lời hứa của mình khi đã hứa!”
Ẩn ý của cô không bị anh bỏ lỡ.”Ta không tham gia phần nào trong sự
lừa dối đó.Cô đổ lỗi cho ta vì nó sao?”
“Không, tôi biết nơi để đổ lỗi cho những điều dối trá!”cô nói to.”Ông
ta sẽ phải trả giá vào một ngày nào đó!”
Garrick cười với lời đe dọa của cô.Bởi cha anh đã đúng khi nói rằng
cô căm thù ông.Từ thái độ bướng bỉnh của cô, anh có thể gần như tin
những điều khác Anselm đã nói cũng như vậy.Anh để cho ánh mắt mình
lướt khắp trên chiều dài của cô.Cô gái nhỏ bé này có thể làm bị thương một
Viking không?Không, nó không thể là thật.Hình dáng mảnh mai của cô
được tạo ra cho khoái lạc, không phải để cầm một thanh kiếm. Anh lại cảm
thấy một sức hấp dẫn mãnh liệt từ cô, và nó giày vò anh.Cô quả thực là
nguy hiểm – không phải ở những lời đe dọa của cô, nhưng ở sắc đẹp của
cô.Anh không tin phụ nữ, và chỉ giữ họ khi cần cho thể chất.Ngoài ra anh
tránh xa họ, và anh đã quyết định rằng người phụ nữ này sẽ không khác
biệt.
“Nếu cô không đổ lỗi cho ta bởi vì tình trạng của cô hiện nay, thì tại
sao cô rõ ràng tức giận với ta?”
”Anh là một tên ngốc, Viking, nếu anh hỏi tôi! Tôi bị đưa đến đây và sau
đó anh đến và nói anh là chủ nhân của tôi.Thế đấy, không người đàn ông
nào là chủ của tôi cả! Không ai cả!”
“Vậy chúng ta lại quay trở lại vấn đề này?”anh thở dài, khoanh tay lại
trước ngực.”Ta không sẵn sàng để chứng minh vấn đề, cô gái, nhưng khi ta
có, cô sẽ biết một điều chắc chắn rằng người nào là chủ ở đây.”