NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 147

Một cái nhìn vô cùng đau đớn lướt qua gương mặt Perin. “Tôi để ý.

Nhưng vô ích thôi, tôi có thể làm gì được chứ. Cô ấy thuộc về Garrick.”

“Và anh sợ hãi để đề nghị với anh ta?” Brenna nói với sự coi thường

rõ ràng.

“Điều tôi sợ hãi là sự từ chối của anh ấy, bởi vì sau đó tôi sẽ không

thể hỏi lại.”

“Nếu tôi là anh, tôi sẽ mang đi cái tôi muốn. Những người Viking

các anh dường như luôn sẵn lòng làm điều đó.”

Perrin bất ngờ cười, cô gái đã khiến anh ngạc nhiên. “Vậy là cô kiêu

ngạo và thẳng thắn đúng như họ nói. Tôi thấy rằng Garrick đã không chế
ngự được cô.”

Brenna mỉm cười với lời lăng nhục khiến cô tức giận trước đó. “Nếu

anh quan sát kĩ hơn, anh sẽ thấy rằng Garrick mới chính là người bị chế
ngự. Anh ta không phải là đối thủ của tôi.”

“Tôi nghi ngờ nếu Garrick đồng ý với điều đó.” Anh đáp và di

chuyển đến cạnh cái bồn. Brenna nhìn chằm chằm vào sự tinh quái của anh.
“Anh muốn nhìn gì, Viking?” Cô trêu tức anh, rồi kinh ngạc với bản thân vì
mình đã nói như vậy.

“Phần lớn, tất nhiên.” Anh trả lời.
“Tốt thôi, nếu anh có ý định nhìn nhiều hơn, anh có thể quên nó

ngay bây giờ. Tôi sẽ chọn người yêu cho mình chứ không phải họ chọn tôi.
Và anh chắc chắn sẽ không là một trong số đó.”

Anh cười vui vẻ, đôi mắt xanh lấp lánh. “Đó là những từ ngữ can

đảm cho một cô gái, người tự tìm thấy sự khoan dung của tôi.” Anh lướt
một ngón tay qua mặt nước, cười nhăn nhở.

“Cẩn thận đó, Viking.” Giọng cô dần trở nên lạnh lẽo. “Janie sẽ

không bao giờ tha thứ cho tôi nếu tôi gây tổn hại tới anh.

“Ha!” Anh cười khúc khích. “Và cô không nghi ngờ gì sẽ nói với cô

ấy, đúng không?

“Tôi sẽ”
Anh bước ra sau. “Tốt, cô đã không sợ tôi, cô gái. Tôi cũng sẽ không

chạm vào cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.