NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 400

dấu vết nào của hắn.

Garrick tìm thấy cô khi cô đang ngây người nhìn chằm chằm vào dòng
nước đen của vịnh hẹp. Anh vươn tay chạm vào cô, tay họ chỉ đủ gặp nhau,
và kéo cô quanh tảng đá trơn trợt lên đến đất liền. Cô rơi và vòng tay của
anh và không hề phản đối khi anh mang cô đến đỉnh vách đá và vào nhà
anh.

Garrick đặt Brenna gần lò sưởi trên hành lang và nhanh chóng mang rượu
đến. “Em phải cởi quần áo ướt ra, Brenna.”

“Không, để em nghỉ ngơi trước.”

Anh không tranh cãi, và ngồi xuống bên cạnh cô trên tấm thảm lông thú.
Đôi mắt anh cụp xuống thất vọng, và vô cùng căng thẳng. Brenna biết tại
sao.

“Em có tha thứ cho ta không?”

Cô chạm vào má anh. “ Thôi nào. Chuyện qua rồi.”

“Không. Ta đã gây cho em sự đau buồn vô tận. Ta gần như đánh đổi mạng
sống em bằng việc mang Cedric đến đây để tìm ra sự thật trong khi ngay từ
đầu, ta nên tin tưởng em.”

“Em không đổ lỗi cho anh, Garrick. Chỉ cần bây giờ anh tin tưởng em. Anh
có tin em không?”

“Có, và ta sẽ luôn tin,” anh thì thầm và dịu dàng hôn cô. “ Bây giờ em sẽ
cưới ta chứ?”

“Nếu anh vẫn muốn em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.