NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 116

đường, chúng tôi tìm đến chỗ lắp camera giám sát. Điều tra viên nói: "Các
thực nghiệm điều tra, chúng tôi đã thực hiện cả rồi. Căn cứ vào độ dài của
cái bóng dưới ánh đèn đường, có thể suy đoán đó là bóng của một người
cao khoảng 1,75 mét."

Lâm Đào gật đầu, bò rạp xuống cầm đèn pin soi nền đất: "Các anh có

phong tỏa chỗ này không?"

Điều tra viên lắc đầu: "Ở đây có nhà dân, với lại hơn chục tiếng đồng

hồ sau khi sự việc xảy ra, chúng tôi mới phát hiện ra hiện trường, nên
phong tỏa cũng không có tác dụng gì."

Lâm Đào nhổm dậy, phủi bụi trên đầu gối: "Không hy vọng gì nữa,

chẳng còn chút dấu vết nào, toàn bộ đã bị phá hủy."

"Phải rồi, anh nói có hai lối có thể thoát khỏi ngõ Mê Cung mà không

bị camera ghi lại phải không?" Tôi nói.

Điều tra viên gật đầu.

Tôi nói tiếp: "Vậy anh hãy dẫn chúng tôi đến hai con đường đó để

Lâm Đào quan sát tình trạng hai bên tường của con ngõ."

Trong con ngõ tối tăm, tôi đi sau Lâm Đào, Lâm Đào đi sau điều tra

viên dẫn đường. Khi đi đến lối ra thứ hai, Lâm Đào bỗng phát hiện một
điều.

"Dấu vết này có giá trị!" Lâm Đào reo lên. "Một dấu bàn tay, có dạng

quệt dài."

Tôi bước lại gần, hỏi: "Nghĩa là gì? Chứng tỏ được điều gì?"

Lâm Đào chỉ vào tường, nói: "Dấu vết này không phải là bàn tay tiếp

xúc trực tiếp với mặt tường mà bị ngăn cách bởi một lớp vải có thớ sợi rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.