NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 115

trưởng phòng Lâm Đào đến cho chúng tôi một vài ý kiến chỉ đạo và tiến
hành khám nghiệm dấu vết ở vị trí Đào Tử ngã xuống và xung quanh đó.
Lúc ấy chắc sếp Trần đang bận nên nghe không rõ, mới gọi hết cả các anh
đến đây."

"Ồ!" Tôi gật đầu. "Vậy tôi và Đại Bảo về được rồi phải không?"

Lâm Đào túm chặt lấy tay áo tôi: "Đừng đừng, đợi tớ về cùng một thể.

Dù sao mai cũng là cuối tuần, lại không bận việc gì. Với lại các cậu lái xe
đi rồi tớ về bằng gì?"

Nhìn bộ dạng hoảng hốt của Lâm Đào, tôi biết cậu ta đang sợ tối nay

phải ở khách sạn một mình, vậy nên tôi càng trêu chọc: "Sao lại không có
việc gì? Cuối tuần tôi phải hộ tống bà xã đấy."

"Hay là trưởng phòng Tần cũng ở lại đi." Giám đốc Cường nói. "Nhìn

vào tình hình trước mắt, Đào Tử chắc là lành ít dữ nhiều. Cảnh sát đang
tiến hành tìm kiếm cuốn chiếu xung quanh khu vực xảy ra sự cố, không
chừng sau một đêm tìm kiếm, sẽ có phát hiện mới cũng nên."

"Anh đừng nói vậy." Tôi nói. "Để cục trưởng Đào nghe được sẽ xử

anh đấy. Anh nói vậy sẽ khiến người ta có cảm giác Đào Tử chắc chắn đã
gặp chuyện bất trắc."

"Như thế này đi," điều tra viên nói, "giờ mới 7 rưỡi, hay là trưởng

phòng Lâm hãy cùng chúng tôi đến hiện trường xem thử xem sao?"

Lâm Đào nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu. Tôi gật đầu nói: "Thế thì đi

cùng vậy."

*

Hiện trường quả thật vô cùng phức tạp. Dưới ánh đèn đường tù mù,

cảm giác như vừa lạc vào một mê cung thực sự. Đi theo điều tra viên dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.