"Hắn khai nhận đã có hành vi dâm ô thi thể," phân đội trưởng Trần
nói, "nhưng phủ nhận giết người."
"Dùng máy phát hiện nói dối cũng đã loại trừ khả năng hắn giết
người." Anh Trương, giám đốc sở nghiên cứu Kỹ thuật hình sự nói.
"Nhưng hắn giải thích thế nào về hành vi xâm nhập hiện trường, xoay
lật thi thể?" Chuyển biến quá bất ngờ khiến tôi hơi choáng váng.
"Giải thích rồi!" Phân đội trưởng Trần nói. "Hắn nói sáng sớm hôm
nay, sau khi đến công ty, nghe thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm, hắn liền
lẻn tới đó nhìn trộm, phát hiện ra cửa chỉ khép hờ. Hắn vừa bước vào nhà
tắm đã sợ hết hồn, nhưng nỗi sợ hãi nhanh chóng bị dục vọng lấn át, hắn
liền cài then cửa nhà tắm từ bên trong vì sợ những công nhân đến sớm phát
hiện ra, do đó đã để lại dấu vân tay trên then cửa. Sau đó, hắn thực hiện
hành vi dâm ô đối với thi thể. Vì sợ chúng ta phát hiện ra dấu vân tay in
trên người nạn nhân nên trước khi đi, hắn đã lật úp thi thể xuống nước."
"Mùi thối rữa nồng nặc như thế mà hắn còn làm được." Đại Bảo tỏ ra
ghê sợ.
"Anh phải hiểu cho một tên dê xồm như hắn." Một điều tra viên vừa
lên tiếng đã bị phân đội trưởng Trần quăng cho một cái lườm nên đành
ngậm miệng.
"Nhưng lời khai của hắn có phải sự thật không?" Lâm Đào nói. "Máy
phát hiện nói dối chỉ có thể tham khảo, không thể dùng làm căn cứ để loại
trừ hoặc phá án được."
"Các anh đã xác định hung thủ gây án vào tối 27 tháng Sáu." Phân đội
trưởng Trần nói. "Khi bắt Lưu Kiệt, chúng tôi đã phái một nhóm đi điều tra
về hắn. Cả đêm ngày 27 tháng Sáu, Lưu Kiệt ngồi đồng trong một quán net
ở thành phố Thanh Hương từ 5 giờ chiều ngày 27 đến tận 10 giờ sáng ngày
28, có camera giám sát làm chứng. Đến trưa ngày 28, hắn về nhà ngủ,