NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 22

"Không nói nữa, tôi phải lên máy bay tối. Cậu nhớ là chuyến bay số

hiệu CZ9876 đấy, đến lúc đó sẽ biết."

Tôi chẳng hiểu mô tê gì cả, sư phụ có mưu đồ gì đây? Tôi lập tức gọi

điện cho Lâm Đào, hẹn gặp ở văn phòng, sau đó cùng mặc cảnh phục đến
sân bay đón trợ thủ không quen biết.

*

Sân bay sáng sớm không có nhiều hành khách. Tôi và Lâm Đào

nghiêm chỉnh trong bộ cảnh phục phẳng phiu, ngẩn ngơ đứng đợi bên ngoài
dãy lan can ở cửa ra, ngờ vực quan sát từng người đi qua. Tủ lệ người
ngoảnh nhìn chúng tôi rất cao, nhưng toàn bộ đều chỉ nhìn Lâm Đào, tôi
cũng đã quen với cảm giác đứng cạnh soái ca rồi."

"Theo cậu thì là ai được nhỉ?" Tôi ghé đầu hỏi Lâm Đào.

Ánh mắt Lâm Đào bỗng nhiên đờ đẫn.

"Này, đang hỏi cậu đấy." Tôi huých cho cậu ta một cùi chỏ, cậu ta vẫn

không trả lời.

Tôi thấy lạ, liền nhìn theo ánh mắt của Lâm Đào.

Phía xa có một người đẹp, tóc dài chấm eo, đeo kính râm gọng vàng,

váy ngắn, tất đen, dáng người uyển chuyển, đang đẩy một chiếc xe lăn cho
một cụ già tóc bạc phơ tiến về phía chúng tôi.

"Này! Có phải tại cậu có tuổi rồi không đấy? Tớ nhớ là cậu có nhìn

gái đẹp bao giờ đâu?" Tôi cười trêu chọc. "Té ra cũng có người đẹp lọt
được vào mắt cậu cơ đấy."

"Đẹp thật!" Lâm Đào thì thào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.