NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 20

"Đừng có mơ!" Sư phụ gầm lên với tôi rồi quay sang nói với chị

Trịnh. "Những thứ này đều là bảo bối, không thể giao cho cô được. Thế này
đi, cho cô một giờ để tra tìm tư liệu, nghiên cứu phương pháp, làm công tác
chuẩn bị. Sau đó, tôi sẽ giao lại những thứ này cho cô."

"Tại sao thế?" Chị Trịnh hỏi.

Tôi cũng có chung thắc mắc với chị Trịnh, bèn quay sang nhìn sư phụ.

Sư phụ trải khăn bàn dùng một lần lên bàn thí nghiệm, sau đó xếp

những vật thể khả nghi bốc mùi thối hoắc thành một dãy rồi cầm dụng cụ
giải phẫu đưa cho tôi, nói: "Bây giờ, chúng ta có hai nhiệm vụ. Thứ nhất là
bóc tách lớp tổ chức ngoài cùng đã bị chiên chín của vật thể, cố gắng hết
sức để bóc tách lấy những tổ chức biểu bì hoặc chân bì chưa bị biến mất, hy
vọng có thể tìm ra một số đặc trưng trên da. Thứ hai, cậu có biết những của
quý này còn có tác dụng gì không?"

Tôi trợn ngược mắt lên, thấy sư phụ đang nhìn mình chằm chằm thì

vội vàng lắc đầu.

Sư phụ chỉ vào cuốn sách trên giá sách phía sau, nói: "Tự đọc đi. Độ

to nhỏ và hướng phân bố của các sợi cơ trong các nhóm cơ khác nhau trên
cơ thể người có sự khác biệt. Cho nên, trước tiên chúng ta phải biết được
những thứ này thuộc bộ phận nào trong cơ thể người."

Tôi như thể bừng tỉnh nhưng vẫn chưa thấy tự tin lắm, vậy nên nhanh

chóng giở cuốn sách ra xem.

Vừa nãy ở trong khu nhà xưởng tồi tàn, khứu giác bị tê liệt bởi mùi

hôi thối kinh dị nên lúc đó lại không cảm thấy thối bằng lúc này, khi đối
diện với cái mùi khủng khiếp tỏa ra từ hai mươi mốt miếng "của quý" dàn
hàng trong căn phòng kín như bưng. Thị giác và khứu giác đều bị kích
thích dữ dội, khiến một bác sĩ pháp y dày dạn kinh nghiệm như tôi cũng
phải ruột gan nhộn nhạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.