NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 240

Sợi dây buộc hai vòng quanh cổ nạn nhân, thắt nút chết trước cổ, đầu

dây vẫn còn dài hơn 20 centimet. Giữa sợi dây và lớp da có một chiếc áo sơ
mi, vẫn đang nhỏ nước tong tỏng.

"Đại Bảo, theo anh thì sợi dây thừng này dùng để làm gì?" Tôi hỏi.

"Dây thừng? Dây thì đương nhiên dùng để buộc chứ còn làm gì nữa?

Loại thừng cỏ này rất phổ biến, người dân thường tự bện." Đại Bảo nói.

"Đương nhiên là em biết dây thừng dùng để buộc." Tôi nói. "Ý em

muốn nói, sợi dây này buộc trên tử thi để làm gì?"

Đại Bảo ngẫm nghĩ một lúc, nói: "Có phải là siết cổ không nhỉ?"

Tôi cắt đứt sợi dây ở chỗ không có nút thắt, lấy sợi dây và chiếc áo sơ

mi ra, nói với Đại Bảo: "Anh xem, phần da bên dưới sợi dây có vết thít rõ
rệt, nhưng vết thít này không có phản ứng sống."

Đại Bảo gật đầu, nói: "Sợi dây bị buộc vào cổ sau khi đã chết. Thế thì

anh đoán là hung thủ muốn mặc áo cho nạn nhân?"

Tôi lắc đầu nói: "Không thể. Biểu hiện đầu tiên sau khi chết là cơ bắp

lỏng ra, lúc này muốn mặc áo cho nạn nhân sẽ rất dễ dàng. Rất nhiều cụ già
sau khi qua đời, người nhà phải tranh thủ thay áo liệm ngay sau khi chết
chưa lâu, khi đó cơ bắp còn lỏng, hiện tượng co cứng tử thi chưa hình
thành. Cho nên hung thủ không nhất thiết phải che bừa áo lên ngực nạn
nhân rồi dùng dây thừng buộc lại, đây đâu thể coi là thay quần áo? Hay có
phải là phong tục nào đó không?"

Gần đây tôi nghe nhiều chuyện phong tục quá nên thành ngộ phong

tục mất rồi.

"Anh chưa nghe thấy có phong tục nào thế này cả." Đại Bảo nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.