trường bọc đầu nạn nhân lại. Thứ hai, ở đầu còn lại của nút thắt, hung thủ
đã buộc vào một vật nặng để kéo cái xác chìm xuống, không để nổi lên mặt
nước. Nhưng sợi thừng cỏ không chịu được trọng lượng của vật nặng nên
đã bị đứt."
Nói rồi, tôi chỉ vào vết đứt ở một đầu dây.
"Vết đứt rất nham nhở, chứng tỏ là bị giật đứt chứ không phải bị dao
kéo cắt đứt." Tôi bổ sung.
"Có nghĩa là, trong giếng vẫn còn một vật gì đó?" Đại Bảo hỏi.
Tôi gật đầu.
Đại Bảo kêu lên: "Bảo em là sao Quả Tạ thật chẳng sai chút nào, lần
này thì phải phá cái giếng của người ta thật rồi."
Sau khi giải phẫu tử thi, nhận thấy nội tạng tụ máu, đỉnh tim có xuất
huyết, đá xương thái dương xuất huyết. Nhưng trong dạ dày không có
nước, phổi cũng không bị phù thũng, nên nạn nhân tử vong là do ngạt thở
nhưng không phải là đuối nước. Kết hợp với tổn thương ở phần miệng, có
thể phán đoán nạn nhân bị hung thủ bịt khoang mũi miệng dẫn đến tử vong
do ngạt thở cơ học.
Dạ dày của nạn nhân gần như trống rỗng, kết hợp với tình trạng của
vết hoen tử thi và mức độ co cứng tử thi, chúng tôi phán đoán nạn nhân
chết sau bữa tối ngày 16 tháng Bảy khoảng sáu tiếng đồng hồ. Lưng và hai
vai nạn nhân đều có rất nhiều vết trầy xước chồng chéo hình thành sau khi
chết. Có vết chạy từ thắt lưng đến tận cổ, có lẽ hình thành khi hung thủ cầm
chân lôi nạn nhân đi. Có vết theo hướng từ cổ đến thắt lưng, có lẽ hình
thành khi bị vứt xuống giếng.
"Thông thường, nạn nhân tử vong do bị bịt khoang mũi miệng thường
có tổn thương do khống chế và kháng cự rõ rệt." Tôi cẩn thận giải phẫu các