NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 326

Tuy hai mươi tư chiếc răng trong miệng xác chết đều có thể trở thành

căn cứ phán đoán của chúng tôi, nhưng trừ phi thật cần thiết, còn thì chúng
tôi sẽ không tùy tiện lấy đi hay đánh mất bất cứ bộ phận nào của thi thể.
Đây có lẽ là một quy tắc bất thành văn, biểu thị sự tôn trọng của bác sĩ pháp
y đối với nạn nhân.

Chúng tôi nhanh chóng tìm thấy chiếc răng bị rơi xuống đất. Dưới ánh

mặt trời, phần chân răng có màu đỏ nhạt.

"Có nhiều căn cứ thế này, tôi nghĩ rằng chúng ta đã có thể đưa ra kết

luận nguyên nhân tử vong là do bị bịt mũi miệng dẫn đến ngạt thở cơ học."
Bác sĩ Giang hài lòng nói.

"Thời gian tử vong đã rõ." Tôi nói. "Hạt cơm trong dạ dày vẫn còn

nguyên hình thù, dạ dày rất đầy, thức ăn trong dạ dày là cơm, mộc nhĩ,
trứng, cà chua, chủ yếu là cơm. Thức ăn vừa vào đến tá tràng, vì vậy có thể
phán đoán nạn nhân ăn bữa cuối cùng trước khi chết hai tiếng đồng hồ."

"Xin cậu đấy!" Lâm Đào nôn khan. "Cậu đừng có nhắc đến chữ cơm

nữa được không?"

*

"Nạn nhân là Bào Quang Mẫn, nam, 11 tuổi, học sinh lớp 5 trường

tiểu học huyện Dương Cung." Khi tổ chuyên án nhóm họp lần đầu, trước
tiên sẽ do điều tra viên chính giới thiệu về tình hình điều tra sơ bộ. "Nạn
nhân là con trai độc nhất trong nhà, bố mẹ bán tôm hùm trong chợ đêm, ở
thuê tại một căn phòng nhỏ trong huyện. Ngày 9 tháng Tám, tức năm ngày
trước, vào khoảng 1 rưỡi chiều, nhân lúc bố mẹ bận rửa tôm, cậu bé đã lẻn
ra cửa sau trốn đi mất, không biết đi đâu."

"Trốn đi?" Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.