NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 328

tra của chúng ta liệu có lạc đường không? Hiện tại, chúng tôi đang triển
khai công tác xung quanh một đối tượng tình nghi."

"Có đối tượng tình nghi rồi sao?" Tôi rất thích nghe thấy câu này.

"Nhưng tôi đã nói, rất có thể đó chỉ là một trong những động cơ, chưa thể
loại trừ hung thủ có thù oán với người nhà nạn nhân. Vậy nghi phạm là
người thế nào?"

"Đối tượng tình nghi tên là Lý Lập," điều tra viên nói, "nam, 18 tuổi,

hành nghề bán tôm hùm, từng tranh giành mối làm ăn với nhà họ Bào, đã
có lần bị bố của Bào Quang Mẫn đánh."

"Vậy thì, tôi cảm thấy chưa thể loại trừ đối tượng này được." Tôi nói.

"Ồ?" Phó giám đốc Cao nói. "Thế anh có ý kiến gì, cứ trình bày xem

sao. Nếu hợp lý, chúng tôi sẽ đi bắt người."

"Không có chứng cứ đầy đủ." Tôi nói. "Tôi chỉ cảm thấy độ tuổi rất

phù hợp."

"Ý anh muốn nói là thanh thiếu niên gây án?"

Tôi gật đầu, nói: "Chủ yếu dựa trên hai phương diện. Thứ nhất, nạn

nhân bị sát hại ở trong nhà hoặc ở nơi hẻo lánh. Một cậu bé 11 tuổi thì đã
có ý thức cảnh giác tối thiểu, không dễ bị người lạ lừa gạt. Có thể lừa cậu
bé đến nơi vắng vẻ thì hung thủ hoặc là người quen, hoặc là tuổi tác chênh
lệch không nhiều, cùng là thanh thiếu niên. Trẻ con dễ tin tưởng người hơn
mình vài tuổi, chứ nếu là người lớn thì lại khó lừa gạt trẻ con hơn."

"Có lý đấy." Phó giám đốc Cao gật gù. "Tâm lý học thanh thiếu niên

hình như có nói đến điểm này."

Tôi nói tiếp: "Thứ hai, chúng tôi phát hiện ra rất nhiều tổn thương kỳ

quặc trên thi thể. Có những chỗ không thể dùng dao chặt được nhưng lại có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.