NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 330

nhân đến con phố bán đồ ăn đêm đi bộ chỉ mất mười phút. Nhưng nhà cửa
ở khu cư dân này phần lớn không hợp pháp, san sát dày đặc, lỡ chẳng may
có hỏa hoạn thì xe cứu hỏa không thể vào được. Vì thế, ở đây cũng không
có camera giám sát.

Từ nhà Bào Quang Mẫn trở ra, chúng tôi đi mất mười lăm phút mới ra

được đường cái, lên xe của Hàn Lượng đến địa điểm vứt xác. Con đường
này gần như chạy xéo góc với phố huyện. Nửa tiếng sau, chúng tôi mới đến
được địa điểm vứt xác ở góc đông nam phố huyện. Đây cũng là một khu
dân cư nhưng nhà cửa thưa thớt, mới 9 giờ tối đã vắng lặng như tờ.

Tôi gọi điện thoại cho điều tra viên, sau đó đưa điện thoại cho Hàn

Lượng: "Để điều tra viên chỉ đường cho anh, tự dưng em muốn đến gần
nhà nghi phạm Lý Lập xem sao."

Hàn Lượng được chúng tôi gọi là GPS sống, bởi vì thường xuyên đi

công tác, thích xem bản đồ, hơn nữa cảm nhận phương hướng cực tốt, nên
khắp toàn tỉnh không có chỗ nào anh ta không tìm được. Rất nhanh, anh đã
lái xe đến nhà Lý Lập ở trung tâm phố huyện.

Ở tầng dưới nhà Lý Lập vẫn đỗ chiếc xe mô tô ba bánh, trên thùng xe

là nồi niêu bếp lò, đây là đồ nghề làm ăn của Lý Lập. Tuy nhà ở trung tâm
phố huyện nhưng ngày nào Lý Lập cũng đi xe đến phía tây bắc phố huyện
để bán hàng, phải vượt qua một chặng đường khá xa.

Đèn trong nhà Lý Lập vẫn sáng, tôi thấy vài chùm sáng rọi qua rọi lại,

chứng tỏ các kỹ thuật viên đã vào trong nhà, đang tiến hành khám xét.

Tôi đứng bên xe, ngẫm nghĩ một lát, bỗng đập mạnh vào đầu kêu lên:

"Chết rồi, bắt nhầm người rồi!"

"Tại sao?" Đại Bảo hỏi. "Điều kiện rất phù hợp cơ mà?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.