"Vết thương có hình ngôi sao," tôi nói. "có thể do vật tày hình thù
bằng phẳng gây ra, nhưng cũng có thể được hình thành do vật thể có bề mặt
lồi hình ngôi sao."
Nói xong, tôi cầm đèn khám nghiệm chiếu vào bên trong vết thương.
Bên trong vết thương chằng chịt cầu nối tổ chức, do da trước trán rất mỏng
nên có thể nhìn thấy xương sọ bên dưới. Màng xương hoàn chỉnh, không
xuất hiện vết nứt do vật thể lồi gây ra.
"Vết thương có lẽ được hình thành do vật tày có hình dạng bằng
phẳng." Tôi nói. "Ví dụ như đá cuội."
Bác sĩ Đào gật đầu, nói: "Xét về lý thuyết thì tôi rất đồng ý, nhưng tôi
vẫn cảm thấy ít có khả năng cảnh sát lại đá trúng phóc hòn đá có vết máu
xuống nước, thế thì trùng hợp quá."
Tôi không nói gì, tháo lớp găng tay thứ nhất, cầm lấy tấm phim CT
chụp khi nạn nhân còn sống đang đặt trên bàn máy bên cạnh phòng giải
phẫu xem xét.
Kể từ sau vụ bị thi thể sáp hóa ám mùi vào tay mất mấy ngày trời, lần
nào giải phẫu, tôi cũng mang hai lớp găng tay cao su để đề phòng mùi xác
thối tấn công. Sau khi đã quen, tôi thấy hai lớp găng tay chẳng gây ảnh
hưởng gì tới các thao tác.
Trên tấm phim CT là từng hình ảnh xương chụp cắt lớp, không có tấm
nào là bình thường. Sau khi đọc từng lớp một, có thể xác định xương sọ ở
phần trán của nạn nhân đã bị vỡ vụn, do màng xương chưa rách và cũng chỉ
là gãy xương đơn thuần, càng có thể khẳng định đây là tổn thương hình
thành do va đập với vật tày có về mặt bằng phẳng.
Đồng thời, phim CT cũng cho tôi biết, tổn thương ở đầu nạn nhân
được hình thành bởi vận động giảm tốc, hay nói cách khác, phần đầu của
nạn nhân bị tấn công đột ngột bởi vật tày trong lúc đang chuyển động nên