NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 361

Điều tra viên gật đầu, nói tiếp: "Nạn nhân Tạ Cần Công, 53 tuổi, kinh

doanh một lò gạch quy mô nhỏ, làm ăn cũng tạm được, một năm kiếm
khoảng trăm nghìn nhân dân tệ. Nhưng ông ta không vợ không con, người
dân quanh đó đoán già đoán non rằng tại ông ta mắc bệnh tâm thần gián
đoạn hoặc bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực (4), không ai muốn lấy."

(4) Một chứng bệnh rối loạn tâm thần dẫn đến cảm xúc biến đổi không

ổn định, khiến người bệnh chuyển từ cảm xúc hưng phấn (hưng cảm) sang
cảm xúc ức chế (trầm cảm). Bệnh có tính chất chu kỳ xen giữa hưng phấn
và ức chế.

"Bệnh tâm thần?" Tôi nói. "Có chứng cứ gì không?"

Điều tra viên đáp: "Điều này có thể khẳng định, tuy không tìm thấy

bệnh án liên quan trong bệnh viện tâm thần, nhưng chúng tôi tìm thấy rất
nhiều ghi chép của ông ta về việc mua thuốc điều trị chứng rối loạn cảm
xúc lưỡng cực."

Thấy tôi không hỏi gì thêm, điều tra viên nói tiếp: "Theo dữ liệu

camera giám sát, chiều hôm qua, nạn nhân vẫn đến hiệu thuốc mua thuốc,
sau đó đến nhà con trai ăn cơm."

"Con trai?" Tôi ngắt lời. "Nhưng anh vừa nói ông ấy không vợ không

con cơ mà?"

"Ồ, tôi quên không nói." Điều tra viên đính chính. "Ông ấy có một

người con nuôi tên là Tạ Hào, tiếng là con nuôi nhưng người dân phản ánh
rằng anh này được ông ta chăm bẵm từ nhỏ đến lớn, còn cha mẹ đẻ thì
chẳng bao giờ dòm ngó đến con. Hiện giờ, lò gạch chủ yếu do anh con nuôi
quản lý."

"Con trai của ông ấy phản ứng thế nào?" Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.