dẫn đến tụ máu dưới màng cứng và xuất huyết dưới màng nhện trên diện
rộng, gây thoát vị tiểu não, chèn ép cuống não, dẫn đến suy hô hấp, suy
tuần hoàn gây tử vong. Đây chính là tổn thương duy nhất, là vết thương trí
mạng của nạn nhân.
Dạ dày nạn nhân trống rỗng, thời gian tử vong theo suy đoán trùng
khớp với thời điểm cháy nổ.
Khám nghiệm tử thi bé gái xong, chúng tôi chuyển sang khám nghiệm
bé trai Phạm Trình.
Giống với bé gái, trên người bé trai cũng không có tổn thương rõ rệt,
ngoại trừ một vết thương nhỏ trước ngực. Khi chúng tôi di chuyển tử thi,
máu vẫn tiếp tục ứa ra ngoài.
Sau khi giải phẫu, thấy trong khoang ngực Phạm Trình ứ đầy những
máu. Chúng tôi phát hiện ra một chỗ thủng tại cung động mạch chủ của cậu
bé và một mảnh kính ở vị trí tương ứng trong khoang ngực.
Sau khi bắn vọt đi bởi sức ép của vụ nổ, mảnh kính đã trở thành một
ngọn phi đao bén nhọn, xuyên thẳng vào trong khoang ngực nạn nhân, cắt
đứt động mạch lớn nhất trên tim cậu bé.
"Cậu bé thật không may." Đại Bảo lắc đầu thương xót. "Nếu không bị
mảnh kính văng trúng ngực, cậu bé đã không chết."
"Một người bị vật tày cỡ lớn đập trúng, một người bị mảnh kính vụn
bay với tốc độ chóng mặt đâm trúng." Tôi nói. "Hai loại tổn thương này
đều không thể do con người gây ra mà chỉ có thể hình thành bởi vụ nổ. Vì
thế, đúng là hai đứa trẻ đã tử vong do vụ nổ."
"Cậu muốn nói, đây đúng là tai nạn?" Lâm Đào hỏi.