NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 65

"Cũng chỉ là một vụ án giết người bình thường thôi mà," tôi chau mày,

"có cần ra quân ồ ạt thế không?"

Lâm Đào giật tay áo tôi, thì thầm vào tai: "Được rồi, đừng bất mãn xã

hội thế chứ, không người ta lại nói cảnh sát sở Công an tỉnh chúng ta không
hiểu về chính trị."

"Đây là thư ký trưởng Bao Trần Bân trong thị ủy chúng tôi." Vừa

bước vào cửa, viên sĩ quan cảnh sát bậc một đã cung kính giới thiệu một
người phụ nữ ngoài 30 tuổi với chúng tôi.

Người phụ nữ mặc một bộ vest nữ màu đen gọn gàng, tóc dài qua vai,

khuôn mặt khá đẹp, thái độ có vẻ rất kiêu kỳ. Nếu không nhìn thấy vẻ nịnh
bợ của những quan chức đang cúi đầu khom lưng xung quanh, không ai có
thể tin người phụ nữ trẻ này lại có địa vị cao đến vậy.

Thư ký trưởng Bao chẳng buồn ngẩng đầu, cúi đầu nhìn đồng hồ, nói:

"Chính quyền thành phố đặc biệt quan tâm đến vụ án này, hy vọng các anh
hãy nhanh chóng phá án trong vòng một tuần. Các anh bắt đầu luôn đi.
Ngoài ra, năng suất của các anh cần phải đẩy nhanh hơn nữa."

Vẻ kiêu ngạo của chị ta đã thổi bùng lên cơn bực bội trong lòng tôi.

Tôi đập mạnh cuốn sổ xuống bàn, kéo ghế ngồi xuống không chút khách
khí, nói: "Giới thiệu tiến độ điều tra sơ bộ trước đã."

Thư ký Bao ngước đôi mắt sắt lạnh nhìn thẳng vào tôi, bật ra hai chữ:

"Bảo mật!"

"Vậy thì xin lỗi!" Tôi nói. "Là người làm công tác giám định, tôi có

quyền từ chối thụ lý một ca giám định không đủ điều kiện giám định. Nếu
không biết được kết quả điều tra sơ bộ, vậy thì vụ án này không đủ điều
kiện giám định."

Nói rồi tôi nhặt cuốn sổ lên, quay người đi luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.