NGỰ CHÂU ÁN - Trang 124

vết thương cho chúng. Bản quan sẽ nghe cung khai tiếp sau khi chúng đã
hồi phục."

Trong khi các Bộ khoái kéo lê ba nam nhân đi mất, ông nói với kỹ nữ,

"Lý cô nương, giờ bản quan sẽ nghe lời khai của ngươi."

Thiếu nữ tròn trịa lau khuôn mặt bầm tím bằng ống tay áo. Ả nhẹ

nhàng đáp lời, "Bẩm đại nhân, tiểu nữ cùng ba tỷ muội khác chỉ mới ngồi
xuống dùng bữa trưa, thi ba nam nhân kia bất ngờ xông vào và đánh gục
người gác cửa. Tú ông hỏi chúng muốn gì. Một tên liền đấm thẳng vào mặt
ông ấy. Chúng nói là muốn mượn tiểu nữ trong một ngày và đến khuya sẽ
trả lại. Chúng tóm lấy tiểu nữ, quấn một miếng vải đen quanh đầu rồi kéo lê
ra ngoài, liên tục đấm đá tiểu nỗ suốt quãng đường. Sau một lúc im lặng đi
theo chúng, tiểu nữ lén nới lỏng được một bên tay ra, liền kéo miếng vải
xuống và kêu cứu. Rồi Lương nữ hiệp xuất hiện..."

"Có ai từng định bắt cóc ngươi trước đây hay chưa?"

"Dạ thưa, chưa bao giờ ạ."

"Liệu có vị khách làng chơi nào có thể nhúng tay vào vụ việc này

không?"

Nữ nhân bối rối nhìn Địch Công. Sau một hồi suy nghĩ, ả lắc đầu và

trả lời, "Bẩm, thực sự thì tiểu nữ không biết! Tiểu nữ mới bước chân vào
thanh lâu có một năm. Tiểu nữ vốn là nhi nữ của một thuyền phu họ Lý ở
phía thượng lưu con sông. Gia phụ lâm cảnh nợ nần, đến nỗi buộc phải bán
thuyền hoặc nhi nữ. Khách làng chơi đều là các vị chưởng quỹ và tiểu nhị
sống lân cận. Tất cả đều dễ mến, tiểu nữ biết rõ về họ. Sao lại phải thuê
người bắt cóc nữ nhi này khi họ có thể đến thăm tiểu nữ theo cung cách
thông thường?"

"Cũng đúng", Huyện lệnh nói. "Ngoài việc tiếp khách ở thanh lâu, có

bao giờ ngươi ra ngoài tham dự dạ tiệc ở các khách điếm hay tửu lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.