NGỰ CHÂU ÁN - Trang 131

bữa sáng, gã thường một mình lai vãng bên ngoài và chỉ về lại khách điếm
khi đã rất khuya. Họ Quách chưa bao giờ tiếp bất cứ vị khách nào."

"Lần cuối gã ngụ ở đó là khi nào?"

"Dạ thưa, khoảng ba tuần trước ạ. Thỉnh thoảng Quách Minh nhờ vị

chưởng quỹ gọi một nữ nhân đến, luôn nói rõ rằng mình muốn một kỹ nữ
bình dân chứ không phải những cô nương danh môn chốn thanh lâu. Rằng
nữ nhi đó không cần phải có dung nhan diễm lệ, miễn là nàng ta sạch sẽ và
khỏe mạnh, giá cả cũng ở mức vừa phải thôi."

Vị Sư gia nhăn mặt, đoạn miễn cưỡng tiếp lời, "Lão phu đến thanh lâu

gần đó, nơi mà vị chưởng quỹ thường gọi nữ nhân cho Quách Minh. Lão
cũng đã hỏi chuyện những kỹ nữ từng đến buồng họ Quách. Các nàng ấy
không có gì nhiều để trình báo cả. Họ mô tả họ Quách chẳng thượng đẳng
phong lưu hơn, hay tồi tệ ghê gớm hơn hầu hết các khách làng chơi khác.
Quách Minh chưa bao giờ đòi hỏi điều gì đặc biệt, các kỹ nữ cũng chẳng
cần nỗ lực chiều chuộng gì hơn, bởi chẳng đời nào gã thưởng thêm cho họ.
Tất cả chỉ có vậy."

Hồng Sư gia ngừng lời và tò mò hỏi, "Thưa đại nhân, sao ngài lại quan

tâm tới các tiểu tiết đó về họ Quách? Lão phu cho là..."

Lời lão bị cắt ngang bởi một tiếng gõ cửa. Viên Ngỗ tác tiến vào

phòng, nghiêng mình thi lễ và trao cho Huyện lệnh một tờ giấy.

"Bẩm đại nhân, theo báo cáo nghiệm thi, nữ nhân họ Mạnh khoảng

chừng ngũ tuần. Ngoại trừ chỗ sưng quanh cổ, thuộc hạ không tìm ra bất cứ
vết tích bạo lực nào khác trên thi thể. Thuộc hạ đoán chừng khi đang dùng
trà với gia chủ, hung thủ đã kiếm cớ rời khỏi ghế và đi vòng ra sau bà lão,
thình lình quấn chiếc khăn quanh cổ nạn nhân. Hung thủ ra tay đầy ác ý
đến nỗi dải lụa siết sâu vào da thịt, gần như nghiến đứt khí quản bà ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.