NGỰ CHÂU ÁN - Trang 144

"Đặt đại phu lên cáng", Địch Công nói với Ngỗ tác.

Đoạn ông quay sang viên Bộ đầu, "Cho bốn thuộc hạ của ngươi đến

phố Bán Nguyệt, lệnh cho họ tra soát kỹ càng nhằm tìm cho ra tên vô lại
giống như mô tả của Dương chưởng quỹ. Gã ấy thuận tay trái."

Ngay sau đó, Huyện lệnh quay sang người gác cổng và quát nạt,

"Ngươi không nghe, không thấy bất cứ thứ gì sao? Ngươi đang làm gì chứ?
Chẳng phải người được giao phó việc canh gác ngôi miếu?"

"Bẩm, lúc đó... thảo dân chỉ mới chợp mắt thôi!" Nam nhân lắp bắp

đáp. "Thảo dân nghỉ ở gian buồng kế bên cổng miếu và bị tiếng gõ cửa của
Dương tiên sinh đánh thức."

"Bẩm, thảo dân cũng đang ngả lưng chốc lát vào ban trưa", Dương

chưởng quỹ thưa. "Tình cờ là lúc đó đứa tiểu nhị đang sắp xếp bộ sưu tập
các món đồ ngọc bích khá giá trị, nên thảo dân đã đi xuống để xem liệu tiểu
tử đã cất mọi thứ vào rương rồi khóa lại trước khi đi ăn chưa. Khi xuống
đến lầu dưới thì thảo dân nghe thấy tiếng kêu la cầu cứu, liền vội vàng
phóng ngay ra phố. Thảo dân trông thấy một tên côn đồ đang xé toạc áo
Biện đại phu. Hắn nghe thấy tiếng thảo dân và bỏ chạy. Thảo dân đuổi thục
mạng theo hắn nhưng lực bất tòng tâm, đôi chân già nua này không sao đọ
được tên ác ôn", ông ta nói với nụ cười tiếc nuối.

"Dương tiên sinh, ngươi đã cứu mạng vị đại phu", Địch Công nói.

"Bây giờ ngươi có thể đi cùng ta đến nha phủ để viết bản cung khai chính
thức. Bộ khoái, hạ chiếc cáng xuống! Và đừng đụng vào người đại phu!"

Ông quan sát Ngỗ tác và Dương chưởng quỹ đưa Biện đại phu lên

cáng. Hồng Sư gia cùng bọn họ giúp Biện Gia nằm thoải mái trên đó.

Khi hai Bộ khoái đang cẩn thận nâng cáng lên, Địch Công khẽ nói với

lão Hồng, "Hung thủ đã lựa chọn đúng thời điểm ra tay. Trong giờ nghỉ trưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.