NGỰ CHÂU ÁN - Trang 163

"Khi ta thẩm vấn tên sát nhân, y xác nhận là hằng đêm đều thấy bàn

tay gớm ghiếc của nữ nhân bị hạ sát lần bò lên ngực mình, cố bóp nghẹt
cổ..."

"Chắc chắn đó chỉ là giấc chiêm bao!" Biện đại phu bất chợt buột

miệng.

"Ai mà biết được!" Ông đáp. "Ta xin nói thêm là nam nhân ấy đã bị

siết cổ chết trong buồng giam của mình, vào buổi sáng trước khi bị hành
hình. Dĩ nhiên ta phải viết báo cáo gửi quan trên là y đã tự kết liễu đời
mình, trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh vì sợ hãi và ăn năn. Có lẽ chuyện
đúng như thế. Mặt khác..."

Địch Công lắc đầu đầy nghi ngại và cân nhắc trong vài khắc, tay vuốt

bộ râu dài.

Đoạn ông tiếp tục, "Dù sao đi nữa, điều đó giải thích tại sao trong vụ

án hiện nay, tên sát nhân lại phạm phải sai lầm đó. Đáng lý ra nên nói là
hắn bị cưỡng bách làm vậy, do đã liều lĩnh đụng chạm tới các thế lực bất
khả xâm phạm. Vụ sát hại Đổng Mai có thể làm vừa lòng Nữ thủy thần. Nó
nhắc nhở Bạch Nương về tục cúng tế nhân mạng cổ xưa, khi tĩnh mạch của
một nam tử trẻ tuổi bị cắt trên án thờ trước mặt Người và máu huyết được
rải lên bức tượng cẩm thạch. Nhưng vụ sát hại phu nhân Hổ Phách, một nữ
nhân cũng phận quần thoa như Người, lại xảy ra ngay sát khu rừng thiêng
của nữ thần. Dường như đó là một hành vi báng bổ với các thế lực mà
chúng ta hiểu biết rất ít ỏi, thực sự là thế."

Ông dừng lại, nhún vai rồi tiếp tục, "Ta có bằng chứng cho thấy hắn đã

phạm phải một sai lầm, chỉ có thể là do một khắc mất trí lạ lùng gây ra.
Cực kỳ khôn ngoan là thế, vậy mà hắn hoàn toàn quên mất rằng ở hiện
trường tội ác, mình đã..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.