NGỰ CHÂU ÁN - Trang 161

"Bẩm đại nhân, thiên hạ nên suy nghĩ cẩn thận hơn trước khi đưa ra

những cáo buộc ngớ ngẩn thế này!" Họ Quách bực tức nhận xét.

"Chưa chắc đây đã là chuyện ngớ ngẩn được", Địch Công bỗng

nghiêm giọng nói. "Bản quan có những lý do xác đáng để nghi ngờ kẻ thủ
ác mà chúng ta đang truy tìm có tâm tánh và nhân dạng giống như tên tội
nhân mà lá thư này đề cập đến."

Ngả người ra phía sau, Địch Công quan sát ba nam nhân đang ngồi

dọc theo bàn. Gương mặt của họ, mờ mờ hiện lên nhờ ánh sáng lập lòe hắt
ra từ ngọn nến, đã trở nên căng thẳng. Tâm trạng thoải mái dễ chịu dần lụi
tàn và rời xa mọi người.

Ông lặng lẽ thấu thị gian phòng. Lão Hông đã lui về bàn trà ở góc

phòng, nhìn chằm chằm vào ngọn nến leo lét trên khay trà. Phần còn lại của
gian phòng chìm trong bóng tối đen ngòm. Những ngọn nến đang dần lụi
tắt để lại mùi khói nặng nề trong không gian ngột ngạt.

Địch Công để mặc bầu không khí trầm mặc khó chịu ấy kéo dài một

hồi lâu. Tình cờ ông quay đầu nhìn về phía cửa ra vào. Nơi đó rất tối, ông
chỉ có thể nhận tia sáng mảnh lọt khe cửa, được hắt ra từ ngọn đèn ngoài
hành lang. Nếu có kẻ nào đang đứng bên ngoài nghe trộm, hẳn hắn đã mở
hờ cửa ra vào rồi. Ông đã cho hắn vô khối thời gian để làm điều đó. Huyện
lệnh nghĩ thầm, rốt cuộc thì trực giác của mình đã sai rồi. Nghĩa là bây giờ
ông có thể tập trung tâm ý vào ba nam nhân ngồi trước mặt.

"Bản quan vừa nói rằng", ông tiếp lời, "kẻ thủ ác có thể là một tên tâm

thần bất ổn, và là một tên tâm thần nguy hiểm. Ta đi đến kết luận này vì..."

Địch Công đột ngột khựng lại, bỏ lửng câu nói. Ông nghĩ rằng mình

vừa nghe thấy tiếng đóng cửa nhẹ nhàng. Nhanh chóng đưa mắt về phía
bên phải, ông chẳng thấy gì ngoài tia sáng leo lét nơi khe cửa. Chắc hẳn tai
ông đã nghe nhầm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.