NGỰ CHÂU ÁN - Trang 159

xuống, ai mà biết được! À, chúng ta hãy dùng một ít hoa quả mát lạnh đã
nào! Không bàn về công vụ trong khi đang thưởng thức, xin mời quý vị!"

Trong khi họ đang nếm hương vị tươi ngon của những lát trái cây ướp

đá, do Hồng Sư gia phục vụ trong những chén sứ cổ sặc sỡ, Kha Nguyên
Lương có phần dạn dĩ hơn trước. Sau khi uống cạn chén trà, y kể một câu
chuyện thú vị về một bức tranh giả mạo. Sau đó, Địch Công lại bàn về một
vụ án vui mà ông từng giải quyết ở nhiệm sở cũ. Ông kể chuyện tếu táo đến
nỗi tất cả cùng cười ầm lên vui vẻ. Bất chấp cái nóng ngột ngạt, không khí
giờ đây rất thoải mái và thân tình.

Khi lão Hồng sắp chuẩn bị rót tuần trà mới, Địch Công đột ngột đứng

dậy và hào sảng nói, "Giờ thì chúng ta bắt tay vào việc cần làm thôi!"

Ông bước về phía cái bàn ở giữa phòng, rồi ngồi xuống chiếc ghế

bành ở phía cuối, nằm bên phải cửa sổ và bên trái cửa ra vào. Ông ra hiệu
cho những người còn lại an vị tại ba chiếc ghế mà Hồng Sư gia xếp ở phía
đối diện cái bàn. Biện đại phu ngồi ghế giữa, đối mặt với Huyện lệnh.
Quách Minh ngồi bên phải ông ta, trong khi Kha Nguyên Lương ngồi ở bên
trái.

Huyện lệnh đẩy giá nến lớn bằng bạc sang phía bên trái mình. Ông nói

vẻ bực bội, "Trời đất thiên địa ơi, thật là nóng bức! Hãy tắt các ngọn nến
đặt dọc trên tường đằng kia đi, lão Hồng! Chúng chỉ khiến gian phòng ngày
càng ngột ngạt! Ánh sáng của chúng cũng làm ta chói mắt. Dạo gần đây,
bản quan gặp chút vấn đề về thị giác, ta cho là do ánh nắng mặt trời chói
chang. Để xem ta có mang vành che mắt theo không."

Ông lục ống tay áo và lấy ra lại là một phong thư.

"Chao ôi!" Địch Công thốt lên, "Ta thậm chí còn chưa mở lá thư này

ra! Nó được chuyển tới nha phủ ngay trước khi ta đi ra ngoài. Phong bì có
ghi mấy chữ 'hỏa cấp' với 'tuyệt mật' cơ à? Xin các vị chờ một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.