NGỰ CHÂU ÁN - Trang 166

Địch Công lạc giọng, "Tên thứ ba là một bách tính có tiếng. Nhưng gã

không chỉ liên đới đến vụ án mạng của Đổng Mai, mà còn trực tiếp chịu
trách nhiệm về cái chết của một tú bà. Mạnh bà bà bị siết cổ từ phía sau,
bàn tay trắng bệch và yếu ớt của mụ bấu víu vô vọng vào dải lụa thít ngang
cổ họng mình. Bà lão chết trong đau đớn, chỉ vài canh giờ trước đây. Nếu
hồn ma của bà ta còn đang lảng vảng đâu đó quanh đây..."

Bất thình lình, Huyện lệnh bật ra một tiếng kêu nghẹn ngào. Đứng

thẳng dậy khỏi ghế, ông trừng mắt nhìn qua đầu ba nam nhân ngồi đối diện
và quát lên hỏi lão Sư gia, "Ai đang đứng đằng sau lão vậy?"

Biện đại phu đột ngột quay ngoắt người lại, Kha Nguyên Lương và

Quách Minh cũng ngoái về phía sau, tiếng kêu nghẹn lại trong cổ họng.
Hồng Sư gia nhảy dựng lên và chạy thục mạng về phía họ, tay vẫy man dại.
Địch Công nhanh chóng lấy ra một vật kềnh càng từ ống tay áo trái. Ông
đặt nó lên mép bàn rồi la lên hãi hùng, "Nhìn kìa! Trời ơi, cứu ta với!"

Ba nam nhân lại quay ngoắt lại về phía Huyện lệnh, lão Hồng đứng

ngay sau bọn họ, mò mẫm vào ống tay áo của mình. Kha Nguyên Lương và
Biện Gia đồng thanh thét lên kinh hoàng. Quách Minh mấp máy môi không
thốt nên lời. Cả ba kinh hãi nhìn trừng trừng vào một bàn tay trắng nhợt
dường như đang dính chặt vào mép bàn. Viên đá màu đỏ trên ngón tay trỏ
tỏa ra thứ ánh sáng ma mị khi bàn tay chậm rãi trườn về phía ngọn nến. Đó
là một bàn tay bị cắt cụt, phần cổ tay chỉ còn là một khối thịt đỏ gớm ghiếc.
Chợt nó đổi hướng và bắt đầu tiếp cận ba nam nhân kia.

Địch Công hơi nhổm dậy. Biện đại phu bật lùi lại, chiếc ghế sau lưng

đổ xuống sàn. Gương mặt ông ta méo xệch, mắt dính chặt vào bàn tay đang
chuyển động. Ông ta la hét thất thanh, "Ta không giết bà lão!"

Biện Gia quay người lại và đổ nhào vào cánh tay lão Hồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.