NGỰ CHÂU ÁN - Trang 183

trực! Kinh nghiệm thương trường cho thấy việc chọn dân buôn mà giao
dịch chẳng bao giờ thừa! Thảo dân vô cùng biết ơn ngài đã cho phép mình
được tham dự vào phiên thăng đường tối nay, thật là một trải nghiệm để
đời, đáng để khắc cốt ghi tâm. Phải chăng ngài đã lường trước rằng họ
Dương và họ Biện có tội?"

"Phải", Địch Công đáp lời, cố thoát khỏi gã dai như đỉa đói này.

"Đại nhân quả là cao minh! Ngài có tin nổi không, thực sự thảo dân đã

mơ hồ tưởng rằng ngài cũng nghi ngờ cả thảo dân nữa? Chán thật, chán
thật, làm sao mà một thương buôn ngu dốt như thảo dân lại hiểu được sự
khôn ngoan tinh tế trong trí tuệ của một đại quan nhân!"

"Giờ ngươi có thể lui, Quách tiên sinh à", ông cáu kỉnh nói. "Cho ta

gửi lời hỏi thăm đến Tôn tiên sinh."

"Đa tạ đại nhân. Dĩ nhiên Tôn tiên sinh sẽ tri ân điều này." Gã mím

môi và lo lắng tiếp lời, "Thưa, thảo dân e là Tôn tiên sinh đang dính vào
một cơn bệnh khác. Thảo dân đã quá quen thuộc các triệu chứng. Ngay sau
bữa trưa hôm nay, tiên sinh bắt đầu ợ to và phàn nàn về những chuyện
chẳng hay ho gì..."

"Lão Hồng, lão còn không mau cung tiễn Quách tiên sinh ra về?" Địch

Công ngắt lời.

Quách Minh cúi thấp mình cáo từ. Lão Sư gia tống tiễn gã đi về phía

hành lang.

"Một gã ngớ ngẩn phiền phức!" Huyện lệnh lẩm bẩm với vẻ ngán đến

tận cổ. Ông mò vào tay áo và lấy ra bàn tay gỗ, cẩn thận tháo nó ra khỏi
lưng của chú rùa. Con vật nằm bất động trên bàn, đầu và tứ chi tụt hết vào
mai như đề phòng bất trắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.