NGỰ CHÂU ÁN - Trang 85

Quách Minh rướn hàng lông mày mỏng, tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Thưa đại nhân, sửa chữa nào cơ? Ý ngài là cho phá bỏ?"

Địch Công đi lướt qua gã và bước lên bậc đá, theo sau là lão Hồng và

họ Quách. Đứng ngay phía trong cánh cửa, ông trân trối nhìn quanh gian
phòng đầy ngờ vực. Vữa từ các bức vách rơi thành từng mảng, làm lộ ra
những viên gạch đỏ bên trong. Một phần trần nhà đã sập xuống, gạch lát
sàn đã bong tróc, ngay cả bốn chân sập tre cũng nứt toạc ra.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây?" Một giọng nói ngạc nhiên vang lên

sau lưng họ.

Địch Công xoay người lại. Ông cáu kỉnh trả lời, "Có những kẻ không

hề được phép nhưng lại làm trò xằng bậy ở chốn này, Biện đại phu à. Bọn
ta chỉ đang xem xét tình hình thiệt hại."

"Ta đã tưởng", Quách Minh lạnh lùng nói, "ông từng viết thư đồng ý

trông coi điền trang cho ta mà."

"Mới một tháng trước, ta đã cắt cử một nam nhân ở đây, Quách tiên

sinh à", Biện đại phu phật ý đáp. "Y báo cáo rằng mọi thứ đâu vẫn ra đấy.
Và y biết rõ mọi ngóc ngách ở nơi này. Nam nhân đó chính là Đổng Mai,
trưởng tử của chủ nhân cũ nơi này... Thật chẳng hiểu ra sao nữa, ta..."

"Ta sẽ trở lại sau", Địch Công cắt ngang. Ông ra dấu cho Sư gia đi

theo mình.

Khi họ đang băng qua khu vườn, Huyện lệnh nói nhỏ, "Hung thủ đã

quay lại rất sớm vào sáng nay, ngay khi các tuần đinh vừa rời đi. Chắc chắn
hắn tin rằng viên minh châu của Hoàng đế là có thật, nên đến để tìm kiếm.
Chúng ta hãy xem liệu hắn có xâm nhập khu nhà chính không"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.