NGỦ CÙNG SÓI - Trang 115

Lãng phí cả buổi sáng của tôi.

Lúc ăn cơm trưa, tôi không kìm nén được nữa, buột miệng hỏi cô bạn

cùng bàn vốn tự xưng là “chuyên gia về tình yêu”: “Cậu đọc nhiều tiểu
thuyết như vậy, có khi nào nhân vật nam chính... không phải, chỉ là nhân
vật nam phụ nói với nhân vật nữ chính rằng: “Tốt nhất là em nên sớm quên
anh ta đi... vì em là của anh”? Khi đó nhân vật nữ chính sẽ trả lời thế nào?”

Cô bạn cắn đũa nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Vậy cũng

phải căn cứ vào hoàn cảnh mà quyết định, nếu ác liệt một chút... thì tớ sẽ
tát cho anh ta một cái rồi nói rằng: “Tránh xa tôi, càng xa càng tốt!”.”

Đúng là rất ác liệt, nhưng tôi lại nghĩ đến cái vẻ thường ngày của hắn,

lại càng ác liệt hơn. Tôi xoa lòng bàn tay rịn mồ hôi vào váy, thôi đành bỏ
qua cách này.

“Còn cách trả lời khác không?”

“Anh nghĩ anh là ai chứ, anh nói là của anh có nghĩa là của anh sao?! Tớ

nghĩ cách trả lời này cũng rất cool! Tại sao cậu lại hỏi vậy?” Hai mắt cô ấy
sáng lên, cô ấy sán lại gần tôi hỏi: “Có phải đã có người... nói vậy với cậu
không? Đẹp trai không?”

Tôi dò hỏi: “Nếu người ấy là... Hàn Trạc Thần thì sao?”

“Cái gì?” Cô ấy bị nghẹn, phải ra sức uống nước mới thở nổi. May mà

lúc nãy cô ấy không uống nước, nếu không đã phun đầy lên mặt tôi rồi.

“Ông ấy khủng khiếp đến vậy sao?!”

“Cậu nói thật đấy chứ?” Cô ấy hỏi.

“Là tớ đang giả sử.”

“À!” Cô ấy vỗ vỗ ngực rồi nói: “Vậy thì cậu chỉ có thể nói...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.